ÁM YẾN - Trang 544

Trong nước tối mù không nhìn thấy gì, chỉ có sóng nước do ca-nô rẽ

làm rối loạn phương hướng, Thường Minh vùng vẫy ngoi lên mặt nước, há
miệng hô hấp.

Đã rất lâu rồi anh chưa xuống nước, hơn nữa sức nổi của đoạn chi giả

kia ở trong nước không giống bình thường làm anh khó điều khiển được
thăng bằng, chưa bao giờ Thường Minh muốn vất nó đi như lúc này cả.

"Yến Tử —— "

Anh lại kêu một tiếng, nhưng vẫn phí công, ca-nô vừa rời đi là mặt

biển trở nên hỗn loạn, không thấy bóng người giãy giụa. Bên kia tiếng còi
cảnh sát đuổi bắt Phong Trạch cứ như cảnh phim khác.

Giữa lúc rối loạn thì dường như cánh tay nhấc lên thứ gì đó, bị cản lại,

Thường Minh tưởng đó là tay của Thái Đường Yến, đến khi sờ rồi mơi
sphast hiện đó là sợi dây, có lẽ là sợi dây neo ca-nô, thế là anh đành buông
ra tiếp tục tìm kiếm.

Một luồng ánh sáng mơ hồ rọi đến, cánh tay của Thường Minh nhanh

chóng bị người ta tóm lấy, một người nhái kéo anh lên khỏi mặt nước. Trên
bờ tiếng người ồn ào huyên náo, người phụ trách căng giọng ra lệnh, tuy rối
ren nhưng không quên dặn anh, bảo anh cứ ở trên bờ đợi, để người nhái
xuống vớt người.

Thời gian càng kéo dài thì hy vọng càng mong manh. Anh lại cầu

nguyện lần nữa, đồng thời bắt đầu nghi ngờ có phải do bản thân anh chưa
đủ thành kính không, hoặc lời hứa của anh không đủ trọng lượng, nên vận
hạn mới không tùy tiện bỏ qua cho họ.

May mà vào lúc anh và trời cao chưa kịp hùng hồn đổi chác gì thêm,

một người nhái khác đã kéo theo một người ngoi lên khỏi mặt nước.

"Yến Tử —— "

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.