ÁM YẾN - Trang 610

Đến lượt Tạ Vũ Bách lúng túng, "Đâu có, em dâu hiểu nhầm rồi, Minh

Tử chưa từng nói vậy bao giờ, là anh, là anh nghĩ thế thôi, em đừng để
trong lòng."

"Trả anh tám đồng."

"..."

Lời xin lỗi của Tạ Vũ Bách không truyền đạt được, đành ngượng

ngùng nhận lấy mấy tờ tiền lẻ rồi cầm nước rời đi.

Thái Đường Yến càng nghĩ càng thấy khó chịu.

Những lời vô thức thường đến gần chân tướng, hơn nữa không có lửa

làm sao không có khói, có lẽ Thường Minh cũng đã vô thức nói ra, nếu như
không có, làm sao anh ta có thể giễu cợt bạn gái của bạn bằng câu "dùng
tiền của cậu ta" chứ.

Càng nghĩ càng không đúng.

Nếu lời Tạ Vũ Bách vô tình tiết lộ là thật, vậy thì chỉ có một khả năng

đáng sợ. Mà trước đó Thái Đường Yến đã cố phai nhòa nó đi, nhưng càng
nghĩ sâu lại càng thấy lời giải thích như thế mới hợp lý nhất, cũng làm cô
không chịu nổi nhất.

Nhẫn nhịn đến thời gian giao ban, lúc này đã một giờ trưa, biển người

ăn trưa đã thưa thớt đi, cũng đến giờ cô ăn cơm. Nhưng Thái Đường Yến
không đi ăn ngay mà gọi điện cho Đường Hàn Phi, hỏi ông ta đang ở đâu.

"Có chuyên gì? Không phải mới chuyển tiền cho con rồi à, bây giờ

chắc phải chuẩn bị xong hết rồi chứ."

"Tôi có lời muốn tận mặt hỏi ông, giờ ông đang ở đâu?"

"Giáp mặt nói với nói qua điện thoại không giống nhau à."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.