ÁM YẾN - Trang 75

Một cảnh sát béo lùn trông thấy hai người lén lút, bèn quát lên, "Im

lặng hết, đợi lát nữa sẽ cho nói."

Thái Đường Yến và Tiền Đông Vy co rụt như đà điểu.

Thái Đường Yến chỉ thấy được giày của những người đó, đi qua đi lại,

cảnh tượng này như đã từng trông thấy.

Hồi học cấp hai, Thái Đường Yến từng ra ngoài đi tìm Thái Giang

Hào đã bỏ nhà đi nhiều hôm, vừa vặn đụng độ cảnh sát đến bắt ổ bạc, cô
cũng bị liên lụy bắt đi, cô khi ấy cay ngay không sợ chết đứng, cảnh sát
cũng sẽ không nghi ngờ đến một cô bé duy nhất có mặt ở hiện trường,
huống hồ còn là vị thành niên. Hình tượng nhỏ bé yếu ớt đã mở căng chiếc
ô bảo vệ cho cô.

Nhưng bây giờ thì không như thế, cô thấy gã đàn ông kính xám ban

nãy ôm đầu trốn chui như chuột, không giống người ngay, chẳng những lần
này bị nghi ngờ, mà còn xui xẻo gặp phải kẻ đồng hành chó cắn chó, Thái
Đường Yến nghĩ có lẽ không xong rồi. Huống hồ cô bắt đầu nghi ngờ thứ
ban nãy mình uống không đơn giản là rượu bình thường.

Bệnh viện vào giờ này rất vắng, càng làm nổi bật tính khác biệt đám

người bọn họ. Hình như bác sĩ trực có quen biết với cảnh sát dẫn đầu, cả
hai đùa giỡn với nhau mấy câu, coi như tiêu khiển trong màn đêm nhàm
chán.

Thân phận khác biệt làm hai nhóm người đen trắng để lộ tinh thần

hoàn toàn khác nhau, bên phía cảnh sát có người ngáp một cái, tập kích ban
đêm làm bọn họ buồn ngủ vô cùng, chẳng phân biệt được ai với ai, chỉ
muốn sớm xét nghiệm xong rồi giao ban về nhà ngủ ngon, còn bên Thái
Đường Yến thì lại không thể không lên tinh thần đút lót, nghĩ xem nếu có
kết quả thì chuyện sẽ rắc rối thế nào, phải bị nhốt mấy ngày, phải báo cho ai
đến bảo lãnh mình, không dám vọng tưởng nhiều hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.