AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 251

- Nếu em nói, bà có hứa sẽ không cho ai biết chứ? Họ sẽ nhạo báng em.

Đó là một người quý phái, tên là Carlton. Ô! Sao thế? Bà cũng biết chàng
à?

Những âm thanh phát ra từ miệng cô bé thật tàn nhẫn làm ngạt thở như

một gáo nước lạnh hắt thẳng vào giữa mặt Amber, cô bực với mình vì đã tự
để lộ vẻ sợ hãi. Cô nghĩ thầm: “Tại sao? Con nhóc này đối với chàng thì có
nghĩa lý gì? Nó mới chỉ là một đứa bé con. Hơn nữa, còn xa nó mới xinh
đẹp bằng mình. Hay là ta lầm chăng?” Cặp mắt Amber vội phủ trùm lên
khuôn mặt của Jemima và cô thấy ở đó một mối đe dọa cho hạnh phúc của
mình. “Mình kỳ cục thật, không biết có nên hoàn toàn tin vào lời nói của
con bé này không?”

Vài giây trôi qua, Amber điềm nhiên trả lời:

- Ồ, chị cho là đã gặp anh ta ở nhà hát. Nhưng làm sao mà anh ta lại đến

đây ăn cơm, và em lại đến thăm tàu biển?

- Ngài có quan hệ buôn bán với ba, em không biết rõ về vấn đề gì.

Amber nhíu cặp lông mày:

- Samuel có quan hệ với bọn cướp biển à?

- Không phải là cướp biển! Chỉ là tàu ô thôi, hai vấn đề khác hẳn. Chính

nhờ bọn tàu ô mà nước Anh chúng ta mới có sức mạnh trên mặt biển, hải
quân của Hoàng thượng sẽ chẳng làm nên trò trống gì nếu không có bọn tàu
ô.

- Jemima, em nói cứ như là một nhà buôn chính cống ấy - Amber giọng

chua chát, nhưng cô định thần lại ngay, gượng cười nói tiếp. - Vậy là em đã
yêu một chàng quý tộc, chị thật tâm cầu mong cho chàng chóng trở về nước
Anh với em.

- Ồ, em cũng thế! Dù có phải mất gì em cũng sẵn sàng để được gặp lại

chàng. Bà biết không, năm ngoái, nhân dịp lễ Halloween

[13]

, chúng em đã

làm một cái bánh. Anne đã mơ màng đến William, và chị đã trở thành vợ
của anh ấy. Còn em; em đã mơ đến ngài Bruce Carlton! Ôi! Amber, bà có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.