AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 298

XIX

A

mber không muốn bị giam hãm trong một căn phòng toàn màu đen; cô

sẽ trở nên sầu muộn. Dù sao thì cái tang cũng tránh cho cô một loạt những
cuộc đến thăm mà vào thời kỳ khác không thể tha thứ được. Con cô, một bé
gái đã được sinh ra mấy ngày sau cái chết của Samuel. Nếu không, cô đã
phải tổ chức một cuộc liên hoan, một cuộc lễ giải cữ và một cuộc tiếp
khách lớn sau lễ rửa tội.

Trong trường hợp hiện nay, cô chỉ tiếp những khách họ hàng thân thuộc

với gia đình, mặc dù có rất nhiều quà tặng được gửi đến. Amber ngồi trong
giường, tựa người lên những chiếc gối, nước da xanh tái, dáng mảnh mai
trong toàn bộ màu đen ấy. Cô mỉm cười gượng gạo với các vị khách, lau
một vài giọt lệ, thốt lên một tiếng thở dài và âu yếm nhìn đứa bé khi một
người vú phấn khởi tuyên bố em là hình ảnh của Samuel. Cô vẫn lễ độ, vẫn
kiên nhẫn, vẫn giữ đầy đủ nghi thức như thường lệ, cô tự nhủ thầm là phải
biết ơn Samuel, ông đã để lại cho cô một gia tài kếch xù.

Cô hầu như không gặp những người trong gia đình Dangerfield. Mỗi

người chỉ đến một lần thăm cô để tưởng nhớ đến người cha của họ. Amber
hiểu như thế lắm. Cô biết rằng lúc này ông đã chết, người ta tính đến
chuyện ra đi của cô ngay sau khi cô hết kiêng cữ. Cô cũng không có ý định
ở lại lâu.

Nhưng một mình Jemima dám nói lên ý nghĩ của những người khác:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.