AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 173

- Khi nào thì bà lại trở lại đấy?

- Ô! Tôi nghĩ là cũng sớm thôi! Có thể là tuần lễ sau.

Cô cảm thấy đầy tự tin, vì, mặc dù mới ở với Người có một giờ, lúc ra về

cô có cảm giác là, trong tất cả các phụ nữ, cô là người được Người thích
hơn cả. Cô cũng không hề nghĩ là những phụ nữ khác cũng có thể có cùng
một cảm giác ấy.

- Thế nào, vậy là lúc xong rồi bà mới đến hả?

Đó là tiếng nói của Tom Killigrew, lạnh lùng và chua chát lúc ông rẽ

đám đông tiến lại gần chỗ cô. Amber ngạc nhiên nhìn ông và mỉm cười. Cô
sẵn sàng cư xử như thường ngày, mặc dù tình hình của cô đã thay đổi, trong
mọi trường hợp cho đến khi cô thấy chắc chắn hơn những người sau cô.

- Tôi đến hơi chậm một chút, - cô vừa đáp vừa chui đầu vào trong cái áo

bà Scroggs đưa cho.

- Buổi diễn tập sáng nay hình như bà không đến thì phải?

Cô luồn cánh tay vào ống tay áo, bà Scroggs kéo đầu cô lại xuất hiện, cô

đáp:

- Không! Nhưng chẳng hề gì cả. Tôi đã đóng vai đó hàng chục lần rồi,

thuộc lầu, không cần phải diễn tập làm gì.

- Xin phép bà St. Clare, tôi là người quyết định lợi ích của buổi diễn tập.

Tôi đã điều vai của bà sang bà Beck rồi, tôi tin chắc rằng bà có thể không
cần diễn tập, mà đóng tốt vai trò của một gái điếm!…

Có tiếng cười nhạo. Amber liếc nhanh mắt nhìn Beck và thấy một ánh

đắc thắng ranh mãnh trên bộ mặt chị ta. Cô toan nói rằng cô đóng vai của
mình hoặc không đóng vai nào cả, nhưng sự thận trọng đã ngăn cô lại:

- Nhưng tôi biết rất rõ vai của tôi. Tôi đã thuộc lòng nó không cần diễn

tập! Còn vai kia chỉ là một vai rất phụ.

- Có thể thế lắm, thưa bà! Nhưng những ai còn quan tâm đến chỗ khác

nhiều hơn, cần phải bằng lòng với những vai phụ hoặc là không làm gì nữa!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.