AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 186

Khi cả ba người đã ngồi vào trong xe với rất nhiều gói hàng màu sắc rực

rỡ chất đống bên cạnh Amber, Almsbury bỗng búng hai đầu ngón tay rồi
kêu lên:

- Trời ơi! Mình đã hứa đến chơi quần vợt với Sedley! May quá lại chợt

nhớ ra!

Anh vội vàng nhảy ra khỏi xe, mỉm cười với cả hai người. Bruce cười và

thân mật vỗ lên vai anh. Amber gửi cho anh cái hôn gió, cỗ xe chuyển
động.

Amber lập tức quay lại phía Bruce:

- Ôi! Bruce, có phải thật anh đấy không? Lâu quá rồi! Anh yêu dấu, đã

hai năm rưỡi rồi còn gì!

Cô nép sát vào người chàng, mắt sáng lên nhìn chàng. Bruce vòng một

cánh tay ôm lấy người cô và cúi xuống thật nhanh hôn lên môi cô. Amber
như mê man, không còn nhớ mình ở đâu nữa, nép chặt vào người chàng với
lòng ham muốn mãnh liệt được vuốt ve ôm ấp. Lúc chàng buông cô ra, cô
cảm thấy thất vọng ghê gớm như vừa mới bị lôi ra khỏi một giấc mộng đẹp,
cô mỉm cười và vuốt nhẹ lên má chàng. Chàng nhẹ nhàng nói:

- Em cứ như một nhà ảo thuật duyên dáng và hấp dẫn ấy!

- Ôi! Có thật thế không anh? Có thật anh nghĩ như thế không? Có bao

giờ anh nhớ đến em không, cách này hoặc cách kia?

Anh nghiêm nghị:

- Luôn luôn nhớ đến em, nhiều hơn anh tưởng. Và anh cũng lo nữa. Anh

lo em để mất tiền.

- Ôi! Không đâu! - Amber lập tức phản kháng.

Chết còn hơn để chàng biết sự việc xảy ra, bằng cử chỉ cô cho chàng

thấy quần áo sang trọng, cỗ xe của cô đang đi, cô hỏi:

- Anh trông em có khá không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.