AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 188

- … Nhưng anh hãy kể cho em nghe anh đã làm gì. Bên Mỹ như thế nào?

Anh ở đâu? Em muốn được biết hết.

- Anh ở Jamaica, đó là một hòn đảo. Nhưng anh cũng lên cả lục địa nữa.

Đó là một đất nước kỳ diệu, man rợ và hoang vắng, và còn nguyên vẹn nữa,
như nước Anh của chúng ta cách đây hàng nghìn năm. Và nó chờ đợi kẻ
nào muốn đến để lấy…

Chàng ngồi, cặp mắt nhìn vào cõi hư vô, nói nhẹ nhàng như cho chính

mình:

- … Đó là một đất nước lớn hơn theo trí tưởng tượng của mọi người. Ở

Virginia, cây cối mọc từ ngoài biển trải rộng hàng trăm hàng nghìn mẫu,
vẫn có đất. Có những đàn ngựa hoang, nhiều thú… Rừng rú đầy những thú
dữ và năm nào cũng vậy, từng đàn chim bồ câu hoang đến tạo thành từng
đám mây dày đặc làm tối cả khoảng trời. Chỉ riêng Virginia cũng đủ cung
cấp lương thực, thực phẩm cho toàn bộ nước Anh. Đất đai màu mỡ đến nỗi
tất cả những gì người ta trồng tỉa đều xanh tốt như cỏ dại. Giống như ảo
tưởng, không thể nào tưởng tượng được, ngay cả trong giấc mơ.

Bruce bỗng nhìn Amber, mắt sáng lên nhiệt tình.

- Nhưng đó không phải là nước Anh! - Amber nói.

Bruce cười, người giãn ra; chàng công nhận:

- Đúng, không phải là nước Anh.

Như vậy, ít ra đối với Amber, vấn đề đã được thanh toán. Họ nói sang

chuyện về những cuộc phiêu lưu trên biển của Bruce. Chàng nói về cuộc
sống trên đó rất khổ cực, đáng ghê tởm, con người bị giam hàng tuần lễ liền
một mình trên con tàu với những người đàn ông khác, tuy vậy không có gì
nguy hiểm và còn là một phương tiện giao thông vận tải rất bảo đảm cho
những người giàu.

- Em cho là bây giờ anh rất giàu rồi phải không?

- Công việc của anh cũng không đến nỗi tồi, - Bruce công nhận.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.