AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 197

- Sau đó, tôi nghĩ đến việc sang Mỹ trồng thuốc lá.

Amber chưng hửng nhìn chàng:

- Sang Mỹ! Để trồng thuốc lá! Anh điên hay sao đấy!

Cô đứng lên và tiến lại gần chàng lúc chàng rót cốc rượu thứ hai, cô nói

tiếp:

- Bruce! Anh nói nghiêm chỉnh đấy chứ?

Chàng lườm cô:

- Tại sao không? Tôi không có ý định ở đây lâu để mà chơi trò sấp ngửa

với bọn triều thần trong ba mươi năm trời!

- Nhưng tại sao lại là châu Mỹ? Nó ở xa quá. Tại sao không trồng thuốc

lá ở đây, ngay tại nước Anh này?

- Vì một lý do đúng đắn là ở đây có một đạo luật cấm trồng thuốc lá ở

nước Anh? Vả lại nó cũng không thể thực hiện được. Đất đai không phù
hợp với việc trồng thuốc lá, phải có rất nhiều diện tích, như vậy còn gì là
đất đai nữa.

- Nhưng vấn đề đó mang lại cho anh cái gì? Ở bên đó anh không cần

tiền. Và tiền để làm gì một khi người ta không cần tiêu đến!

Chàng không trả lời vì ngay lúc đó cánh cửa mở ra, Morgan xuất hiện.

Anh dừng lại, ngạc nhiên thấy Amber đang nói chuyện rất sôi nổi với một
người đàn ông mà anh chưa từng gặp. Amber thất vọng, hơi lúng túng, vì
cô tự hỏi vẻ mặt của mình như thế nào lúc Morgan mở cửa. Nhưng cô định
thần lại ngay, chạy lại anh và vui vẻ đón anh:

- Anh yêu, anh vào đi! Em không đợi anh và mọi người đã ăn uống hết

cả, chỉ còn lại những vỏ hạt dẻ thôi! Nào, mời anh lại đây để em giới thiệu
với khách.

Morgan đã gặp Almsbury, nhưng chưa gặp Bruce. Sau những lời giới

thiệu, Amber đưa ra ý kiến chơi một ván bài. Cô không muốn để cho những
người đàn ông lao vào chuyện trò. Vậy là họ ngồi vào một ván bài chơi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.