AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 224

phải thuyết phục cô bất cứ làm việc gì, nó làm cho cô bực bội. Cô đã từng
được nghe thấy những câu nói như thế từ một năm rưỡi trời nay, trong hậu
trường sân khấu và trong các phòng thay quần áo, nhưng đây là lần đầu tiên
cô gặp được một người đàn ông hoàn toàn xác tín vào câu mình nói. Cô vui
lòng tát cho ngài một cái, nhưng đó là George Villiers, quận công
Buckingham, người giàu có nhất nước Anh. Nhưng tinh thần của Amber
được điều khiển bởi những yêu cầu của mục đích chứ không bởi một quan
niệm trừu tượng của danh dự.

- Ngài cho tôi bao nhiêu?

- Năm mươi livrơ.

Amber cười cộc lốc và khó chịu:

- Tôi tưởng được nghe ông nói là ông không thích thực hiện một cuộc

cưỡng hiếp. Vậy phải là hai trăm năm mươi livrơ mới được.

Ngài im lặng một lúc lâu, mắt nhìn trừng trừng vào cô, rồi đứng lên và đi

ra phía cửa; Amber lo lắng nhìn theo, nhưng ngài chỉ nói vài câu với người
cần vụ đứng chầu bên ngoài, anh ta vội chạy ngay xuống thang.

- Thưa bà, tôi sẽ trả bà đủ số tiền hai trăm năm mươi livrơ mà bà đã yêu

cầu. Nhưng bà đừng tưởng rằng tôi đã trị giá bà là ngần ấy. Tôi có thể cho
bà số tiền đó mà đối với tôi không quan trọng hơn một đồng xu mà bà ném
cho một tên ăn mày. Và khi tất cả đã nói xong và làm xong, chắc chắn là bà
sẽ phải ngạc nhiên hơn tôi về cái đêm này.

Quả nhiên, Amber đã ngạc nhiên; đó là lần đầu tiên cô chạm trán với

một sự đồi bại. Cô thề rằng đây là lần cuối cùng, dù có phải chết đói ngoài
phố.

Thất vọng và chán ngán, cô thực sự ghê tởm đối với ngài quận công. Một

ngàn livrơ cũng không thể xóa nhòa được cảm tưởng đó. Nhiều ngày sau cô
chỉ nghĩ đến cách báo thù. Nhưng rồi cô chỉ đạt được tới việc là ghi tên
ngài vào danh sách những kẻ thù của mình để sau này khi đủ thế lực, cô sẽ
ra tay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.