AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 257

- Xin chào bà!

- Ngài Carlton vừa mới từ bên Mỹ trở về cùng với các tàu của ngài, và

còn thêm một số khác nữa. - Samuel mỉm cười nói thêm, - vì các thương
gia rất hãnh diện về những tàu ô của họ, rất biết ơn.

Với một cảm giác khó chịu, Amber bực mình:

- Thế thì tuyệt quá! Anh Samuel, em chỉ muốn đến nói với anh là trưa

nay em không về ăn cơm đâu vì có việc bận. - Cô liếc nhìn Bruce, một cái
nhìn nhanh và không chắc chắn rồi nói tiếp. - Thưa ngài Carlton, có thể tối
nay ngài đến ăn với chúng tôi không? Tôi tin chắc là ngài sẽ có rất nhiều
câu chuyện lý thú kể chúng tôi nghe.

Chàng lại cúi đầu, mỉm cười:

- Tôi e rằng những câu chuyện phiêu lưu trên biển cả của chúng tôi sẽ

làm cho các bà không thích đâu nhưng tôi rất vui lòng đến tối nay, thưa bà
Dangerfield. Xin vô cùng cảm tạ.

Amber mỉm cười nhìn nhanh hai người rồi bước ra đóng mạnh cửa. Cô

đi hết sức nhanh qua sân, sợ hai chân không còn mang nổi mình nữa, rồi
leo vội lên xe và buông mình xuống ghế, nhắm mắt lại.

Nan rất kích động, cầm lấy tay chủ hỏi:

- Thưa bà có phải chàng không?

- Phải, - Amber khẽ thều thào đáp - chàng đấy!

Nửa giờ sau cô đã tới nhà Almsbury và Emily vui vẻ đón tiếp cô. Cả hai

đều lên phòng trẻ.

- Bà đến thật là tốt quá! Chúng tôi mới ra thành phố ở, chừng được mười

lăm ngày và chúng tôi đã tìm cách liên lạc với bà, nhưng đến nhà hát,
người ta chỉ cho biết bà mới làm lễ thành hôn và không biết địa chỉ của bà.
Ngài Carlton đã về đây, đang ở với chúng tôi.

- Vâng, tôi có biết. Tôi đã gặp ngài trong phòng làm việc của chồng tôi.

Bà có biết ngài có về ăn trưa không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.