AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 264

- Jemima có vẻ hợp khẩu vị với ngài Carlton lắm. Suốt buổi tối mắt cô

bé cứ liếc nhìn ngài hoài. Thưa bà Dangerfield, cho phép tôi nói, nếu
Jemima là con gái tôi, tôi sẽ tìm được cách lánh xa nó ra. Tôi rất phục
những chiến công của ngài, nhưng tai tiếng đối với phụ nữ không được tốt
lắm đâu. Xin bà hãy tin tôi.

Amber làm ra vẻ sợ hãi:

- Trời ơi! Xin cảm ơn bà Humpage. Tôi xin đi lo liệu ngay bây giờ.

Không chậm trễ, cô tiến đến góc có Joseph Cuttle ngồi đang nói chuyện

với Henry, cậu làm ra vẻ như không biết có Jemima ở đây với một người
đàn ông, không những có danh tiếng mà còn là một vị anh hùng. Amber
kêu lên:

- Thế nào Joseph! Tối nay ông vừa ở đâu thế? Tôi đoán là ông chưa nói

được tới hai câu với Jemima?

Joseph mặt đỏ bừng vụng về đung đưa chân bên này sang bên kia, còn

Henry thì nhìn sâu vào cái cổ áo hở hang của mẹ ghẻ.

- Thưa bà, tôi thấy tối nay vui lắm, Jemima còn đang bận.

- Ngớ ngẩn quá! Jemima sẽ không tha thứ tội thờ ơ đó đâu!

Amber nắm lấy cổ tay anh ta lôi đi:

- Ông không thể minh oan được, nếu ông cứ ngồi mãi ở đây. Thôi lại

đây!

Hai người mở đường xuyên qua phòng. Amber vẫn nắm tay Joseph sợ

hắn bỏ chạy mất. Cứ thể cô đưa hắn đến gần Bruce, và làm ra vẻ không
nhận thấy cái nhìn đầy trách móc của Jemima, giới thiệu hắn với Bruce:

- Jemima, tôi đến đề nghị cô mở đầu cuộc khiêu vũ với ông Joseph.

Jemima đứng dậy dáng điệu rất khó chịu, nhưng khi quay lại nhìn

Carlton thì mặt cô sáng lên:

- Xin ngài tha lỗi cho!

Bruce nghiêng mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.