AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 266

Từ biệt Amber, Bruce đi tìm Samuel. Đột nhiên Amber đang nói chuyện

với một ông già, liền bỏ ông, chỉ nói khẽ vài câu là đi bảo đầy tớ mang
rượu lên. Trong hành lang, cô nâng váy lên chạy hết sức nhanh ra sân đằng
trước để gặp Bruce lúc đó đang bước lên xe. Cô gọi như gào giữa những
tiếng lích kích do gót giày cao nện trên sân:

- Ngài Carlton!

Bruce quay lại:

- Bà gọi tôi, thưa bà Dangerfield?

- Tôi có một công việc cần nói với ngài do chồng tôi bảo!

Nói xong cô trèo vào trong xe và ra hiệu cho chàng theo vào:

- Bruce, khi nào em lại được gặp anh?

- Amber, em điên sao đấy? Em nghĩ thế nào?

Bruce nói vẻ sốt ruột, mắt ánh lên bực tức, chàng nói tiếp:

- Lần này em cần phải biết điều hơn một chút chứ!

Amber hơi nhíu lông mày nhìn ra ngoài cửa xe; nếu tên hầu khốn kiếp

kia đi đi cho, cùng với bó đuốc soi sáng cả hai người!

- Ôi! Em sẽ thận trọng. Nhưng Bruce, em cần phải được gặp anh. Bao

giờ? Em có thể đến được vào bất cứ giờ nào.

- Vậy thì sáng mai cô sẽ đến tàu. Chúng tôi đang bốc dỡ hàng, không ai

phải ngạc nhiên thấy cô đến.

- Vậy sáng mai em sẽ đến.

- Amber!

Buộc lòng cô phải ra khỏi xe và chạy vào trong nhà. Cô hoảng hốt thấy

phòng khách đang náo động, lúc cô đi ra mọi người còn đang khiêu vũ và
ca hát. Vội vớ lấy người đầu tiên cô gặp và hỏi:

- Làm sao thế thưa ông?

- Ông nhà ta đấy. Ông Dangerfield lên cơn đau!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.