AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 307

Về đến nhà, Amber trông thấy có nhiều cỗ xe chất đầy hành lý của mình

đang đỗ trước cửa. Nan chạy đến gặp chủ:

- Vừa có một người chết trong một nhà cách đây bốn căn. Em đã chuẩn

bị xong xuôi cả rồi! Đề nghị bà chúng ta lên đường ngay bây giờ.

Amber chán nản đáp:

- Không, không thể được. Chị vừa được tin ngài Carlton sắp về, chỉ hôm

nay hoặc ngày mai thôi; và chị sẽ không đi đâu cả trước khi được gặp ngài.
Sau đó chúng ta sẽ cùng đi.

Nan khóc nói:

- Ôi! Như thế thì chúng ta sẽ mắc bệnh dịch và chết cả đống với nhau.

Em biết đúng thế, vì đó là điều vừa mới xảy ra cho cả một gia đình ở
Clement’s Lane, tất cả đều chết. Tại sao không đợi ngài ở nông thôn? Bà
hãy để lại cho ngài một bức thư.

- Không! Như thế thì có thể ngài sẽ không đến. Ôi Nan! Vì tình yêu

chúa, xin em hãy im đi! Ngày mai em sẽ đi.

Sáng sớm hôm sau Nan lên đường cùng với đứa bé, các vú em, Tansy,

hai người hầu và John Lớn, anh này đã đi theo từ nhà Dangerfield vì yêu
Nan. Nan phải đến Dunstable và đợi ở đó hoặc, nếu bệnh dịch cũng đã
hoành hành, sẽ lại tiếp tục đi xa hơn cho đến nơi có an toàn, rồi báo cho
Amber biết. Sau khi đã dặn dò cẩn thận phải chăm sóc đứa bé và trông nom
hành lý, Amber cho lệnh xuất phát. Rồi cô cho Jeremiah ra cảng nghe tin,
nhưng Bruce vẫn chưa về.

Luân Đôn, người vợi đi một cách nhanh chóng. Sáng nào cũng có từng

đoàn xe chuyển bánh: hai ngàn năm trăm người chết trong tuần qua! Những
bộ mặt tái mét và buồn thảm của bệnh nhân, của những người bị nhốt cùng
với họ, xuất hiện trên các cửa sổ, và những tiếng chuông rền vang hầu hết
trong các nhà thờ thành phố. Mọi người đều bịt mũi khi đi qua trước cửa
những ngôi nhà có đánh dấu chữ thập đỏ. Nhiều gia đình tích trữ lương

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.