AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 305

Mấy ngày sau, Nan bước vào với một bản danh sách người chết trong

tay. Chị ta kêu lên:

- Thưa bà, đã có một ngàn hai trăm người chết trong tuần qua.

Amber đang tiếp ngài Buckhurst và ngài Sedley cùng với nhiều quý tộc

khác, những người anh hùng của mặt biển trở về. Nan đứng dừng trên
ngưỡng cửa rất kinh ngạc:

- Thưa các quý ngài, xin lỗi các quý ngài!

- Không hề gì đâu, thưa bà Nan. Này Sedley, trông chị ta vẫn xinh đấy

chứ. Nhưng các bà không sợ bệnh dịch hay sao?

- Ồ thưa các ngài, có chứ ạ! Tôi đang chết khiếp đây! Và tất cả những gì

đã ghi bên cạnh. Tôi cho ít ra là một nửa đã chết vì bệnh dịch hạch.

Nan liền đọc tờ giấy vừa in xong, còn chưa ráo mực rồi nói tiếp:

- Làm sao mà biết được những ai đã chết vì bệnh dịch hạch vì người ta

đã đút lót cho các nhân viên để che giấu nguyên nhân chết!

Amber và hai người đàn ông phì cười, nhưng Nan bối rối đến nỗi suýt

chết nghẹn vì nuốt phải đồng tiền vàng ngậm trong mồm, rồi bỏ chạy.

Tuy nhiên chưa đầy chín ngày sau, hoàng hậu và các bà thị nữ bỏ đi

Hampton Court, các triều thần tỏ ý muốn đi theo. Buckhurst và một số
những người khác tìm cách thuyết phục Amber cũng nên tản cư, nhưng cô
từ chối.

Tuy thế, Nan hả dạ thấy bà chủ bắt đầu chuẩn bị cho chuyến đi. Amber

ra lệnh cho các người hầu đóng gói quần áo và đem hầu hết các đồ nữ trang
đến gửi ở tiệm Shadrac Newbold, vì cô không muốn phải tự đảm nhiệm. Cô
thấy ngoài phố đầy những xe cộ, căn nhà xáo lộn lung tung. Thấy cô đến,
ông Shadrac bảo cô:

- Bà đến hôm nay thật là may mắn quá! Ngày mai tôi cũng sẽ tản cư khỏi

thành phố. Tôi cứ tưởng bà ở nông thôn cùng với gia đình, thưa bà
Dangerfield. Họ đã ra đi cách đây mười lăm ngày rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.