AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 346

thể chất và tinh thần, mệt lả, trong thời kỳ này nếu bị lao khổ hoặc chấn
động nhỏ cũng có thể gây ra những hậu quả tai hại.

Từ đêm hôm cái hạch vỡ, Bruce nằm li bì, không cử động. Không còn

mê sảng, giãy giụa, chàng bị kiệt sức đến mức không cử động được. Chàng
ngoan ngoãn nuốt tất cả những gì người ta cho vào mồm, và chỉ sự cố gắng
đó cũng đủ làm cho chàng mệt lử. Chàng ngủ li bì, mắt luôn luôn nhắm tịt
và khó mà biết được chàng tỉnh hay mê.

Amber làm việc không ngừng, nhưng từ khi cái hạch bị vỡ, cô ngủ được

tương đối.

Cô không nhận được tin tức gì của Nan, dù lo lắng về con, cô vẫn tự an

ủi là mọi việc đều tốt lành. Vả lại cô biết là ở thôn quê không có bệnh dịch.
Rất có thể là bức thư cô viết chưa đến nơi. Cô hiểu Nan, tin tưởng ở sự
trung thành và nhanh ý của chị.

Cô vẫn khỏe như thường, đó là nhờ tác dụng của cái sừng kỳ lân và đồng

tiền vàng mà cô ngậm trong miệng, chưa nói đến thói quen hàng ngày là
uống một cốc lạnh trong đó bỏ một ít sợi tóc cắt rất nhỏ theo lời khuyên
của Spong, mụ đã thoát khỏi được tám nhà có người bị bệnh. Cô luôn cầu
kinh để không bỏ sót điều gì.

Bác sĩ Barton không trở lại, Amber và Spong đều cho là hoặc ông đã

chết hoặc về nông thôn; trong tình hình bệnh dịch phát triển, thiếu gì bác sĩ
chuồn. Thấy Bruce mỗi ngày một khá hơn, cô không cần tìm thêm một thầy
thuốc khác.

Sáng nào cũng vậy, sau khi cho Bruce ăn điểm tâm, cháo, cô thay băng,

rửa mặt, rửa tay, đánh răng, cô còn ngồi chải tóc cho chàng nữa. Đó là giờ
phút đẹp đẽ nhất trong ngày, vì cô bận nhiều việc quá, không có thì giờ
ngồi cạnh chàng. Đôi khi nhìn cô, cặp mắt chàng như không có hồn; cô
không hiểu chàng có biết ai ở bên cạnh chàng không. Nhưng mỗi khi chàng
nhìn cô, cô lại mỉm cười chờ đợi một câu hỏi.

Rồi một hôm cô được đền đáp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.