AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 390

nhưng nặng hơn nhiều, có giọng cười ầm ĩ, bộ mặt đỏ, và sặc mùi chuồng
ngựa. Vừa trông thấy Amber, ngài đã có vẻ thích và không rời mắt khỏi cô.

Vợ ngài tỏ ra cay cú và giận dữ. Bá tước Radclyffe rõ ràng là biết cái

nhìn chiêm ngưỡng tình tứ của Rawstorne, ông tỏ ra buồn bực. Amber lấy
thế làm thích thú và tinh quái tán tỉnh ngài Rawstorne.

Lúc mọi người rời khỏi bàn ăn, ngài toan đến gần Amber mặc cho bà vợ

đã ra hiệu, nhưng bá tước Radclyffe đã nhanh hơn đến trước, cúi người
xuống với tất cả vẻ cứng nhắc của một con rối mà các bánh xe lâu năm
chưa được tra dầu:

- Xin đợi lệnh bà!

- Xin mời ông!

- Thưa bà, chắc bà còn nhớ hôm qua tôi có nói với ông Almsbury là tôi

có mang về một số đồ bài trí từ các cuộc du lịch của tôi. Có một số ở trong
xe của tôi, với hy vọng là sẽ có vinh dự được bà để mắt tới, nên tối qua tôi
đã cho tháo dỡ ra. Thưa bà, bà có vui lòng ban cái ơn ấy cho tôi không?

Amber đã toan từ chối, nhưng cô nghĩ rằng như thế còn thú hơn là về

phòng ngủ và khóc.

- Xin cám ơn ông nhiều lắm. Tôi rất vui lòng được xem.

- Thưa bà, xin mời bà vào phòng thư viện.

Căn phòng lớn tối om, tường lát gỗ sến, ánh sáng yếu ớt. Trên một cái

bàn lớn cạnh ngọn lửa, trưng bày nhiều đồ vật. Almsbury không phải là
người ham mê đọc sách cho nên thư viện có mùi mốc. Amber tiến lại gần
không thú vị lắm, nhưng rồi lập tức hoan hỉ vì trên mặt bàn toàn những đồ
hiếm và quý.

Một bức tượng nhỏ bằng cẩm thạch, thần vệ nữ cụt đầu, người mọi được

chạm trổ bằng gỗ mun, thân choàng chiếc khăn màu sắc rực rỡ biểu hiện
những chiếc lông đà điểu và mang những đồ nữ trang thật trên chiếc khăn
đội đầu và xung quanh đôi cánh tay vạm vỡ; một cái khung bằng vàng nặng
chạm trổ tinh xảo; cái hộp đựng đồ nữ trang bằng đồi mồi, những chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.