AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 433

- Cha tôi thích Lime Park lắm, bao giờ ông cũng yêu nó. Chúng tôi chưa

từng sống ở Luân Đôn. Hoàng thượng Charles I có đến đây một lần và nói
rằng không có nơi nào trên đất nước Anh này đẹp bằng Lime Park.

- Phải, tất nhiên đây là nơi ở rất đẹp.

Amber chịu nhún vì biết là mình đã xúc phạm đến hoàng gia của y. Điều

đó không xảy ra vấn đề gì quan trọng, và hai người lặng lẽ cưỡi ngựa.

Bỗng nhiên Amber nói:

- Chúng ta nên dừng lại một lát ở đây.

Không đợi trả lời, cô ghì cương ngựa. Nhưng Philip cứ tiếp tục đi vài

trăm mét nữa, rồi từ từ quay lại chỗ cô:

- Không nên dừng lại ở đây vì không có ai cùng đi với chúng ta cả.

- Như thế có nghĩa lý gì? - Amber vẻ đùa nghịch và cũng hơi sốt ruột.

- Thưa bà, vì bá tước không muốn người ta đặt chân xuống đất khi đi

chơi bằng ngựa. Nếu kẻ nào trông thấy, có thể hiểu lầm chúng ta. Những
người nông dân hay bép xép lắm.

- Ở đâu chả thế! Tùy anh muốn làm gì thì làm. Còn tôi, tôi xuống ngựa

đây.

Nói xong cô nhảy xuống đất, bỏ cái mũ mà cô đã cắm hai ba bông hồng

lên, lúc lắc mái tóc. Philip nhìn cô, môi mím lại rồi cũng đặt chân xuống
đất. Theo lời khuyên của y, hai người đi về phía một con suối nhỏ cách đấy
không xa. Nước ồn ào từ trên cao tưới cho những cây cối xanh tốt mọc ven
bờ, hàng dương liễu cành lá thướt tha trên mặt nước. Những tia nắng mặt
trời xuyên qua tán lá như ánh sáng trong một nhà thờ, đùa giỡn trên mặt
Amber. Cô cảm thấy Philip đang nhìn trộm mình. Đột nhiên cô quay đầu
lại, bắt gặp cặp mắt y.

Cô chậm rãi mỉm cười, mắt hơi nhắm, nhìn hắn một cách ngạo nghễ:

- Bá tước phu nhân thứ nhất người thế nào? Bà có xinh không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.