AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 467

Ngày 1 tháng Mười, Amber đi đến Barberry Hill. Ở đó cô cảm thấy vững

tâm hơn, chỉ một thời gian ngắn cô quên Radclyffe, Philip và tất cả những
sự việc xảy ra. Cô có cảm giác hơi khó chịu là Almsbury vẻ nghi ngờ muốn
biết nhiều hơn về cái chết của Radclyffe, điều mà cô không muốn nói. Rất
ít khi cô nhắc đến hắn…

Một hôm đùa cô, Almsbury hỏi:

- Thế nào cưng ơi! Em sẽ lấy ai bây giờ? Người ta cho là Buckhurst sắp

“xông” vào đấy… Cô lườm anh:

- Không, không! Almsbury! Hết chuyện lấy chồng rồi! Em không điên rồ

nữa! Em giàu rồi, lại có tước vị, tội quái gì mà đi tìm một cái gậy để nó
đánh cho? Không cái gì thê thảm hơn là một người đàn bà có chồng! Em đã
thử ba lần, và…

- Ba lần kia à?

Anh hỏi đùa. Amber vô tình đỏ mặt, vì Luke là một bí mật không bao

giờ cô tâm sự với ai, trừ Nan. Đó là một trong những điều rất hiếm cô phải
xấu hổ.

- Hai lần, em muốn nói thế! Vậy tại sao anh cười? Dù sao thì anh cười

mặc anh, còn em sẽ không bao giờ lại lấy chồng nữa, em có nhiều kế hoạch
khác hay ho hơn, xin đảm bảo với anh như thế!

Chẳng bao lâu Amber đã trở nên sốt ruột. Tiền tài, tước vị, tuổi trẻ và sắc

đẹp mà làm gì, nếu mình bị chôn sống ở nông thôn? Sáu tháng sau cô công
nhận là, dù có vài giả thiết nảy sinh ra về cái chết đột ngột của Radclyffe,
bây giờ không ai nghĩ đến vấn đề ấy nữa. Những tai tiếng trong triều tồn tại
còn ngắn ngủi hơn nhiều những vụ âm mưu về tình ái, và cô rất muốn trở
lại đấy. Cô van nài và phỉnh phờ vợ chồng Almsbury khéo đến nỗi thuyết
phục được họ trở về Luân Đôn với cô vào mùa đông này. Như vậy là cô có
nhà để ở và còn lợi dụng uy tín của hai gia đình Almsbury và Emily. Cô sẽ
cần tới vào một thời gian nào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.