AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 487

Chàng ngồi xuống cạnh cô, Amber đưa những ngón tay lên mặt chàng

như không tin vào sự có mặt của chàng, thì thầm:

- Sao anh đẹp thế! Đẹp hơn bao giờ hết!

Hai bàn tay cô lướt xuống đôi vai vạm vỡ, bộ ngực nở nang, ấn mạnh lên

làn da ấm áp và rám nắng. Mắt cô gặp mắt chàng đang chăm chú nhìn cô,
chàng âu yếm:

- Amber…

- Dạ?

Đôi môi họ gặp nhau cuồng nhiệt, đột ngột và xoắn xít. Bỗng nhiên cô

khóc nức nở, bám siết vào chàng trong một cơn ham muốn tột độ. Chàng
đẩy cô xuống giường, hai tay Amber vẫn quấn chặt lấy cổ chàng. Khi sóng
đê mê đã dịu, chàng nằm dài bên cạnh cô, đầu gối lên ngực cô. Cả hai đều
lặng lẽ, khuây khỏa, thỏa mãn. Những ngón tay của Amber nhẹ nhàng vuốt
ve mái tóc dày và đen. Cuối cùng chàng nhổm dậy và đứng lên. Amber hé
mắt, mỉm cười, thiu thiu ngủ:

- Lại đây anh yêu! Nằm xuống đây cạnh em đi!

Chàng cúi xuống hôn lên môi cô:

- Không thể được. Almsbury đang đợi anh!

- Bao giờ thế? Cứ mặc cho anh ấy đợi.

Chàng lắc đầu:

- Bọn anh phải đến Whitehall ngay. Hoàng thượng muốn gặp anh. Có thể

là lát nữa anh lại gặp em…

Chàng lại nhìn cô, nụ cười tinh nghịch trên góc môi:

- Nghĩa là bây giờ em đã là bá tước phu nhân rồi phải không? Và lại tái

hôn nữa!

Amber vội vàng quay lại vẻ ngạc nhiên thật sự. Cô tự nhủ thầm: “Trời

ơi! Tái hôn à! Tuy nhiên đó là sự thực!” Khi Gerald không có ở đấy, cô
hoàn toàn quên mất gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.