AMBER: KIẾP HỒNG NHAN - Trang 510

nói rằng ở lại Luân Đôn cô sẽ được an toàn. Cô không còn sợ hãi nữa, tiếng
trống, tiếng ồn ào náo động, sự bất ngờ như tiếp năng lượng mới cho cô.

Trẻ con đều tập trung vào trong một xe cùng với hai người vú, Susanna

đã bắt đầu chơi. Amber ôm hôn cả hai con:

- Bruce, con sẽ chăm sóc em con nhé! Đừng để em một mình nó sẽ sợ

đấy!

Susanna lại bắt đầu khóc khi em biết tin mẹ không đi cùng. Em đứng lên

ghế, hai bàn tay áp vào cửa kính lúc cỗ xe đi ra khỏi sân. Amber giơ tay ra
vẫy rồi vào trong nhà, vì còn có nhiều việc cần phải làm.

Suốt đêm cô không ăn gì và cứ đứng để chỉ huy việc khiêng vác các đồ

quý đưa vào phòng an toàn. Bộ bát chén bằng vàng, bạc của Almsbury, bộ
đồ bằng thiếc mà vua Charles I đã ban cho bố Almsbury khi ông cho đúc
chảy các đĩa bát để đóng góp vào cuộc chiến tranh, những đồ nữ trang của
Almsbury phu nhân và của cô, tất cả đều được cất giấu trong hầm bí mật.
Rồi, sau khi đã nằm nghỉ vài giờ, Amber ăn bữa điểm tâm và đi vào Cung
điện. Trên suốt dọc Strand có những dãy dài xe ngựa, xe bò đẩy người đi tị
nạn về nông thôn mong tìm được một chốn an thân. Trong sân triều đình
chật ních những đoàn người. Nhiều nhóm tụ tập khắp nơi, những người
nghe thấy tiếng đại bác, nói chuyện đến cuộc xâm lăng, đến ý định của họ
muốn rút tiền ra, muốn giấu của cải và làm di chúc. Vài quan triều đình đã
từng là trong số những người tình nguyện đi Chatham với Albemarle hoặc
đi Woolwich với hoàng thân Rupert, chính mấy trăm người đó là tất cả
những hi vọng của nước Anh dựa vào.

Dinh thự của hoàng hậu đầy người, ồn ào. Hoàng hậu Catherine đang

quạt, cố làm ra vẻ bình tĩnh, nhưng cặp mắt đen vẻ lo âu của Người biểu lộ
nỗi lo lắng trong lòng. Amber lại gần hoàng hậu:

- Bệ hạ có tin tức gì không? Bọn chúng đã đến gần chưa?

- Người ta nói là quân Pháp đã tới Mounts Bay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.