AME VÀ YUKI - NHỮNG ĐỨA CON CỦA SÓI - Trang 9

bị nó giơ nanh vuốt ra dọa. Cô định quay gót bước đi. Nhưng tâm trạng bối
rối vẫn đeo đuổi. Cô nghĩ có lẽ cảm xúc mơ hồ này sẽ còn tiếp tục khiến
mình bận tâm.

Hana bước xuống tầng trệt. Từ trong bóng đổ của cây cột, cô liếc trộm

ra ngoài, dõi mắt qua cửa vòm và thấy anh ta vừa rời khỏi khu giảng
đường. Buổi chiều trong khuôn viên trường đại học rộn rã tiếng cười đùa
nhộn nhịp của bọn trẻ con. Có rất nhiều người già, phụ huynh và trẻ nhỏ sử
dụng khuôn viên này thay vì vườn hoa công cộng. Các bà mẹ tập trung lại
một chỗ, còn bọn trẻ chạy nhảy xung quanh khu vực gần đấy.

Bất ngờ một đứa trong số đó bị ngã. Tiếng khóc vang lên yếu ớt như

bị bóp nghẹn. Nhưng các bà mẹ đang mải nói chuyện nên không để ý thấy.
Người kia bèn dừng lại, quay về phía có tiếng khóc và nâng đứa bé bị ngã
dậy. Anh không hỏi nó có ổn không. Cũng không nói nguy hiểm quá mà
chỉ đưa tay xoa đầu đứa bé một cách dịu dàng. Ngạc nhiên thay, đứa bé bất
ngờ nín khóc. Như thể cơn đau và nỗi buồn đã cùng tan biến trong phút
chốc. Người nọ đứng lên và rời đi như không có việc gì xảy ra. Đứa trẻ cất
tiếng tiễn chào anh ta.

Từ chỗ bóng đổ của cây cột, Hana đã chứng kiến mọi việc từ đầu chí

cuối và tự nhiên cô thấy vui vui, như thể chính cô là đứa bé bị ngã được
anh đỡ dậy vậy.

Vì thế, đúng lúc anh tách khỏi cổng chính, cô lấy hết can đảm gọi với

theo.

"Này, một lần nữa, xin chờ một lát!" Cô vừa nói vừa vội vàng lục tìm

trong cặp, rút lấy một quyển sách. "Tôi không quan tâm anh có phải là sinh
viên của trường hay không. Nhưng... tôi nghĩ bài giảng lúc trước sẽ khó
thẩm thấu, nếu thiếu cuốn giáo trình này."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.