ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 1039

hơn, bút máy không hề đáng phải trả nhiều tiền như vậy, nhưng suy nghĩ
của người có tiền thì đâu có giống họ.

Phùng Huyên rất cảm kích Mạnh Ân, ngay cả người ban đầu hơi mất

tự nhiên khi nhận quà là Tôn Minh Đạt, lúc mua quà đáp lễ, sau khi quyết
định rằng mai sau phải chăm lo thật tốt cho Mạnh Ân thì cũng thản nhiên
hơn rất nhiều. Nhưng trong lòng Lý Văn lại vẫn nghẹn khuất.

Cho dù di động Mạnh Ân lấy ra không phải là hàng mới, nhưng vậy

cũng ghê gớm quá rồi. Người nhà Mạnh Ân có thể lấy được chiếc điện
thoại hơn năm nghìn từ công ti, bố mẹ gã thì cùng lắm cũng chỉ lấy được
mấy cái nhãn mác in tên công ti… Tại sao số phận gã cứ luôn đen đủi thế
cơ chứ?

Có một chớp mắt, thậm chí Lý Văn không kìm được muốn oán hận bố

mẹ của mình.

***

Đại học cho nghỉ đông khá sớm, qua tết tây không lâu thì đến nghỉ

đông. Tôn Minh Đạt nhà xa, sợ ở lại thành phố H làm việc sẽ không mua
được vé tàu về nhà, từ sớm đã đi mua vé tàu với một người bạn học cùng
quê, Phùng Huyên thì ở thành phố H tìm một công việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.