ÂN HỮU TRỌNG BÁO - Trang 1326

Hàn Trọng Viễn và Mạnh Ân vẫn đeo chiếc nhẫn có thể coi là giá rẻ

được mua bằng tiền học bổng trước đây của Mạnh Ân. Cả hai đều không
phải là người quan tâm đến trang sức, bấy nay vẫn đeo cũng chưa bao giờ
định đổi. Thậm chí lúc trước bị bắt cóc, vì chiếc nhẫn này vừa nhỏ lại vừa
tầm thường, nên bọn bắt cóc không hề để ý.

Đây là món quà Mạnh Ân tặng mình, đúng là Hàn Trọng Viễn chưa

bao giờ định đổi, thậm chí khi mua đồ cho Mạnh Ân cũng chẳng định mua
nhẫn. Bây giờ nghe Mạnh Ân nói, dường như suy nghĩ điều gì, bỗng nhiên
hỏi: “Vậy em muốn cái gì?”

“Em không muốn gì hết, anh tặng em những thứ này, chẳng thà đi

ngân hàng mua vàng cho đỡ mất giá còn hơn.” Mạnh Ân đáp.

“Hai năm trước anh có mua một ít vàng, về nhà cho em hết.” Hàn

Trọng Viễn gật đầu, hắn biết đời sau giá vàng tăng giảm thất thường, đầu tư
vào vàng không đáng tin cho lắm. Nhưng mấy năm nay đúng là giá vàng
tăng rất cao, hơn nữa có vẻ như Mạnh Ân rất thích vàng, nên hắn từng mua
một ít về cất giữ.

Việc này hắn cho người quản lí tài sản của mình làm, nên cũng chưa

từng thấy chỗ vàng đó, bây giờ có thể mang một ít về nhà cũng được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.