ÁN MẠNG DƯỚI ĐÁY HỒ - Trang 218

xốc định vị trí của mình để chụp lấy khẩu súng của
Bruce, nếu cô có cơ hội.

“Tôi gọi đó là sự sống sót sau cùng mà cô và

chồng cô cố cướp của tôi.” Bruce nói.

Những lời đó dội một luồng hơi lạnh dọc xương

sống Julia và cô nhìn qua Lizzie, cô ta trợn mắt và lắc
đầu.

“Đúng không ?” Julia hỏi.
“Làm sao ngay cả cậu mà cũng hỏi tớ một câu

như thế ?” Lizzie nói, cô ta mở cái tủ nhỏ ra và quỳ
xuống. “Anh ta là một kẻ giết vợ. Còn bây giờ anh ta
sắp giết chúng ta.”

“Tất cả những gì tôi muốn là tiền của tôi và chiếc

nhẫn,” Bruce nói. “Tôi không giết ai cả.”

Juiia quay sang Bruce.
“Cảnh sát nói anh đã giết vợ anh.”
“Đó là một tai nạn,” Bruce nói, mặt anh tái nhợt.

“Tôi không có ý giết cô ấy. Thậm chí tôi cũng không
đánh cô ấy quá mạnh. Cô ấy ngã và táng đầu vào bệ
bếp. Tôi cảm thấy đau khổ vì việc này. Tôi sẽ làm bất
cứ điều gì để quay ngược đồng hồ lại.”

“Thế thì anh cất súng và đầu hàng đi,” Julia nói.
“Không, anh ta sẽ giết chúng ta trước đó,” Lizzie

nói.

“Không, nếu cô làm như tôi bảo.” Bruce nói, với

vẻ mặt buồn thảm nhất mà Julia từng gặp.

“Ô đúng vậy. Vâng, chắc chắn rồi. Anh sẽ để cho

chúng tôi sống, nhất là sau khi chúng tôi đã đẩy anh
xuống hồ. Chúng tôi cố giết anh. Lẽ ra đã chết đuối
rồi,” Julia nói.

“Cô nghĩ tôi đã chết rồi,” Bruce nói, anh nhìn

Julia. “Tôi đã nghe cô nói. Tôi cũng biết rằng cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.