ÁN MẠNG DƯỚI ĐÁY HỒ - Trang 219

không muốn tham gia vào việc đó. Cô cô gắng giúp
tôi. Tôi đã nghe tất cả. Tôi giả bộ chết. Thậm chí tôi
tọa thiền để làm chậm mạch đập. Một cái mánh cũ
rích từ những ngày tôi theo bọn híp-py. Dù sao đi nữa
tất cả những điều tôi muốn là tiền và chiếc nhẫn của
mình, rồi tôi sẽ đi. Có lẽ tôi sẽ phải trói hai cô lại
hoặc là làm chuyện gì đó, nhưng tôi không định giết
ai trong số hai cô mặc dù sẽ có một ít công lý mà bạn
cô phải chấp hành. Nhưng cô biết đó, thậm chí tôi
cũng không kết tội bạn cô sau những gì cô ta đã làm.
Tôi kết tội chính mình. Tôi là kẻ đáng chết.”

“Tôi chỉ hơi tò mò,” Lizzie nói khi vẫn còn cúi

xuống và lục lọi trong tủ nhỏ. “Chiếc nhẫn đó.”

“Nó thế nào ?”
“Nó đáng giá bao nhiêu ?”
“Nó được định giá bốn ngàn rưỡi đô.”
“Lizzie ?” Julia nói. “Cậu lấy chiếc nhẫn thực à ?”
“Bạn cô còn lấy nhiều hơn thế nữa, đúng không

?” Bruce nói. “Tôi có khoảng ba chục ngàn đô la
trong ngăn để găng tay.”

“Paul có lý.” Julia nói.
“Chúng ta nghĩ rằng anh ta đã chết, nhớ không ?”

Lizzie nói, cô quay lưng về phía họ. “Đúng, tớ thấy
một ít tiền trong ngăn để găng tay. Tớ hình dung anh
ta sẽ không còn cần đến nó nữa. Tớ định dùng nó để
trả nợ cho Eddie The Hand. Bọn tớ sẽ hết thiếu nợ,
Julia à. Cậu có biết chuyện đó có nghĩa gì không ? Tự
do. Nó cũng giống như bọn tớ sống dựa vào lương
cách đây năm năm, với những mắt xích mỗi năm mỗi
xiết chặt, bọn tớ ngày càng thiếu nợ thằng mạt hạng
đó nhiều tiền hơn. Điều anh nói là gì vậy, anh nói
rằng anh đáng chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.