ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 194

25

Thật khó mà giũ bỏ vết hằn do lá thư nặc danh kia để lại. Quả là trò bôi bẩn!

Tuy vậy, tôi vẫn gom ba lá thư còn lại, xem đồng hồ rồi lên đường, tự nhủ

không rõ cái điều cả ba quý bà cùng lúc ‘biết được’ kia là điều gì. Tôi nghĩ
là cùng một sự việc. Ở đây, tôi phải thừa nhận là về tâm lý mình đã có sự
nhầm lẫn.

Không chủ định, nhưng bước chân tôi cứ bị lôi về hướng đồn cảnh sát.

Tôi nóng lòng muốn biết Thanh tra Slack đã từ Old Hall về chưa. Đến nơi,
tôi thấy ông ta đã về, và cả cô Cram cũng trở về với ông ta. Cô Gladys xinh
đẹp ngồi ở đồn cảnh sát đang tỏ vẻ kiêu căng ngạo mạn và tuyệt đối bác bỏ
việc mình mang vali vào rừng.

“Chỉ vì một bà già ngồi lê đôi mách chẳng biết làm gì ngoài việc suốt đêm

nhóng cổ nhìn ra cửa sổ mà ông đổ riệt vụ này cho tôi sao? Nhớ lại coi, bà ta
đã một lần nói tầm bậy là nhìn thấy tôi đứng ở cuối đường làng vào buổi
chiều xảy ra án mạng; ban ngày ban mặt mà còn trông gà hóa cuốc thì dưới
ánh trăng làm sao nhận ra tôi chứ! Cái lối cư xử của quý bà ở làng này thiệt
hết sức tồi tệ, hễ muốn nói gì là nói à. Còn tôi thì hôm đó tôi đang ngủ ngon
lành trên giường. Các ông phải biết xấu hổ chứ, cả đám mấy ông đó!”

“Giả sử bà chủ nhà trọ Blue Boar xác nhận chiếc vali ấy là của cô thì sao,

cô Cram?”

“Nếu bà ta mà nói vậy thì bà ta sai bét. Trên vali đâu có ghi tên! Mà hầu

như ai cũng có loại vali đó. Còn với tiến sĩ Stone, biết bao công trình mang
tên ông ấy, vậy mà mấy ông dám kết tội người ta như thằng ăn cắp vặt!”

“Vậy cô từ chối giải thích chuyện này với chúng tôi sao cô Cram?”
“Hổng có từ với chối gì hết. Ông sai rồi, có vậy thôi. Ông và cái bà

Marple chuyên chõ mỏ vào chuyện thiên hạ đó. Tôi sẽ không nói thêm một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.