ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 208

26

Tối hôm ấy tôi bước lên bục giảng với tâm trạng lạ lùng.

Nhà thờ đông đúc một cách bất thường. Tôi không nghĩ vì mong đợi

Hawes giảng mà nhiều người lại kéo đến như vậy. Những bài giảng của
Hawes thường buồn tẻ và giáo điều. Còn nếu có tin tôi giảng thay thì cũng
chẳng thu hút được họ, bởi lẽ bài giảng của tôi nặng tính học thuật và chán
ngắt. Tôi e rằng cả mình cũng không thể khiến giáo dân sốt sắng đến thế.

Tôi kết luận rằng mọi người đến đây để xem có mặt những ai, và có thể

để sau đó buôn chuyện đôi chút ngoài cổng nhà thờ.

Haydock đi lễ, việc này không bình thường, và cả Lawrence Redding nữa.

Bên cạnh Lawrence Redding, tôi ngạc nhiên nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch
căng thẳng của Hawes. Anne Protheroe ngồi kia, mặc dù vào các ngày chủ
nhật bà ta thường dự lễ chiều nhimg tôi không nghĩ hôm nay bà lại đến. Tôi
còn ngạc nhiên hơn khi thấy Lettice. Đi nhà thờ vào sáng chủ nhật là bắt
buộc — về điều này thì đại tá Protheroe rất cứng rắn, nhưng trước đây tôi
chưa bao giờ trông thấy Lettice đi lễ chiều.

Và kia là Gladys Cram, hoàn toàn trẻ trung mạnh khỏe, nổi bật lên giữa

cái nền khô xác héo hơn của những bà cô không chồng. Rồi tôi thoáng thấy
một người đến muộn, vừa lẻn vào cuối nhà thờ, đó là bà Lestrange.

Chẳng phải nói cũng biết bà Price Ridley, bà Hartnell, bà Wetherby và bà

Marple đều có mặt. Cả làng hiện diện đông đủ, đó là chuyện hầu như chưa
bao giờ xảy ra. Tôi không biết từ trước tới nay đã bao giờ tín hữu tập trung
đông như thế này không.

Tối nay, đám đông đã tạo ra một bầu không khí lôi cuốn lạ thường, mà

người đầu tiên bị tác động chính là tôi.

Như thường lệ, tôi đã chuẩn bị trước bài Phúc âm một cách cẩn thận và

chu đáo, nhưng cũng chính tôi chứ không ai khác lại nhận ra sự thiếu sót của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.