ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 25

4

Tôi quên bẵng chuyện mời Lawrence Redding dùng bữa tối hôm đó, nên lúc
Griselda xuất hiện và mắng mỏ tôi rằng chỉ còn ít phút nữa thôi là đến giờ
ăn thì tôi hoàn toàn sửng sốt.

“Em hy vọng mọi việc sẽ ổn mình ạ,” Griselda nói với sau lưng tôi. “Em

đã suy nghĩ về chuyện mình nói lúc ăn trưa, và em đã tính đến một số món
ngon.”

Tiện thể tôi nói luôn, bữa ăn tối của chúng tôi hoàn toàn xác nhận một

điều là có vợ tôi tham gia thì tình hình lại càng tồi tệ hơn. Về ý tưởng thì
thực đơn rất hoành tráng, nhưng dường như Mary lại tỏ ra khoái trá khi biểu
diễn thành công việc nấu món này quá lửa xen kẽ với món kia sống nhăn.
Món hàu mà Griselda đặt hàng có vẻ đã vượt quá mức vụng về, rủi thay
chúng tôi lại không thể đưa ra làm ví dụ, vì mãi đến lúc dùng mới phát hiện
ra trong nhà không có dụng cụ để mở hàu!

Tôi hơi ngờ vực không biết Lawrence có đến chiếu lệ không. Rất có thể

anh ta sẽ gửi lời cáo vắng.

Tuy nhiên anh ta lại đến khá đúng giờ, và cả bốn chúng tôi dùng bữa tối.
Không thể phủ nhận Lawrence Redding là người có tính cách hấp dẫn.

Anh ta khoảng ba mươi tuổi, tôi độ chừng. Tóc đen nhưng lạ thay đôi mắt
lại màu xanh sáng rực. Là loại thanh niên xuất sắc, chơi thể thao giỏi, một
tay thiện xạ, một diễn viên nghiệp dư có hạng và là người rất có duyên ăn
nói. Anh ta có khả năng khuấy động đám đông, và là người có dòng máu
Ireland chảy trong huyết quản. Anh ta hoàn toàn không phải là một nghệ sĩ
mẫu mực lý tưởng, tuy vậy tôi vẫn nghĩ anh ta là một thợ vẽ lành nghề theo
phong cách hiện đại. Về hội họa thì bản thân tôi rất ít hiểu biết.

Vào buổi tối đặc biệt như thế này, nếu anh ta có tỏ ra đãng trí đôi chút thì

cũng là chuyện thường tình. Nhìn chung, anh ta ứng xử rất tốt. Tôi nghĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.