ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 95

“Không, ta không nghĩ thế!” Thanh tra Slack đáp theo kiểu làm người

khác nản lòng. Tuy nhiên chỉ chừng ấy thì đâu đủ làm Dennis bỏ cuộc. Cu
cậu chìa ra hai que diêm cháy dở:

“Cháu tìm thấy cái này ở gần cổng nhà mục vụ.”
“Cám ơn cháu,” Slack nói rồi đút chúng và túi.
Câu chuyện đến đây có vẻ như bế tắc.
“Ông không bắt bác Len của cháu chứ?” Dennis hỏi giọng khôi hài.
“Vì sao ta phải làm thế?” Slack hỏi lại.
“Có nhiều chứng cứ chống lại bác ấy,” Dennis trình bày. “Ông hỏi Mary

xem. Một ngày trước khi xảy ra án mạng, bác ấy đã bảo ước gì đại tá
Protheroe biến khỏi đời này. Đúng vậy không bác Len?”

“Ơ…” tôi đáp.
Thanh tra Slack quay sang nhìn tôi chằm chằm với vẻ hơi ngờ vực khiến

tôi thấy nóng ran cả người. Chán cái câu chuyện ngồi lê đôi mách mà bà ấy
bắt đầu bằng việc ‘chỉ tình cờ nghe lỏm’.”

“Đó là loại phụ nữ mà chúng ta cần. Ồ! Slack đây rồi.” Viên thanh tra như

vừa thoát thân từ một đám ẩu đả. Trông ông ta nóng phừng phừng.

“Phù! Cô hầu nhà ông thô bạo quá, thưa mục sư.”
“Về cơ bản, Mary là cô gái có cá tính mạnh mẽ,” tôi đáp.
“Cô ta không thích cảnh sát,” Slack nói. “Tôi đã cảnh cáo cô ta rằng tôi có

thể dùng luật để trị cô ta — nhưng chẳng ăn thua gì. Cô ta vẫn cứng đầu
cứng cổ với tôi.”

“Đầy khí thế,” tôi nói mà thấy mình có thiện cảm nhiều hơn với Mary.
“Nhưng tôi cũng đã buộc cô ta quy hàng rồi. Cô ta có nghe tiếng súng —

và chỉ một tiếng mà thôi. Tiếng nổ ấy xảy ra sau khi đại tá Protheroe đến khá
lâu. Cô ta không thể nhớ đúng thời điểm, nhưng chí ít chúng ta cũng xác
định được thông qua việc giao cá. Người giao cá đến muộn, khi anh ta đến
thì cô ta mắng mỏ, và anh ta bảo dù sao chỉ mới sáu giờ rưỡi, và ngay sau đó
cô ta nghe tiếng nổ. Tất nhiên điều đó không chính xác, có thể nói thế,
nhưng nó cũng cho chúng ta một ý niệm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.