ÁN MẠNG Ở NHÀ MỤC VỤ - Trang 97

13

Tôi hầu như không nghĩ bà Price Ridley có khả năng gây chuyện gì kinh
khủng, nhưng tôi vẫn tự hỏi điều gì đã khiến bà ta phải đến đồn cảnh sát.
Liệu bà ta có tìm ra chứng cứ nào quan trọng, hoặc bà ta nghĩ là quan trọng
để cung cấp không? Dầu sao đi nữa chúng tôi cũng phải tìm hiểu ngay.

Chúng tôi trông thấy bà Price Ridley đang ra rả từng hồi với viên cảnh

sát, anh này có vẻ bối rối. Nhìn chùm nơ bướm trên mũ bà rung rung, tôi
biết bà rất phẫn nộ. Bà Price Ridley đội loại mũ được xem là ‘mũ của các
mệnh phụ’ — sản phẩm đặc biệt của thành phố Much Benham lân cận. Dải
ruy băng được kết thành chùm nơ gắn vào phần chóp mũ trông khá nặng nề.
Vậy mà Griselda cứ hăm he sẽ sắm một chiếc mũ mệnh phụ kiểu ấy.

Bà Price Ridley ngừng lời khi chúng tôi bước vào.
“Bà Price Ridley phải không ạ?” đại tá Melchett nhấc mũ chào.
“Cho phép tôi giới thiệu đại tá Melchett, thưa bà Price Ridley,” tôi nói.

“Đại tá Melchett là cảnh sát trưởng của chúng ta.”

Bà Ridley lãnh đạm nhìn tôi, nhưng lại mỉm cười lịch thiệp với ông đại tá.
“Chúng tôi vừa mới đến thăm nhà bà, thưa bà Price Ridley,” đại tá giải

thích, “và được biết bà đã đến đây.”

Bà Price Ridley đã hoàn toàn ‘tan băng’.
“À!” bà nói, “tôi rất vui vì đã nói được vài điều về sự việc xảy ra. Thật

nhục nhã, phải nói thế. Hết sức nhục nhã.”

Giết người thì hẳn là ô nhục rồi, nhưng đó không phải là từ ngữ bản thân

tôi phải dùng để mô tả việc ấy. Mà tôi thấy điều đó cũng làm Melchett ngạc
nhiên.

“Bà có manh mối nào để làm sáng tỏ sự việc không?” ông ta hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.