ÁN MẠNG THÔN TRINH PHỤ - Trang 17

Càng tiến tới gần cái xác, mùi hôi thúi dần rõ ràng hơn, tôi kéo vội cái áo

bà ba lên che mũi, cơ bản loại áo này rất thuận tiện cho nhiều thứ, thêm nữa
vải thô nên ngăn mùi hôi cũng không tệ.

Dưới ánh đèn, mảnh vải trắng đắp lên cái xác hiện ra rõ ràng, cơ hồ còn

có thể nhìn thấy vóc dáng của nó. Một cái xác khá cao, có ít nước thấm vào
vải, coi bộ là do cái xác tiết ra.

Nguyễn Thành Hiên quay lại nhìn tôi, cái nhìn này có hàm ý rõ rệt, tôi

hiểu, hiện tại anh ta muốn lấy tấm vải ra.

Tôi nghĩ, đã tới đây rồi, việc coi xác chết cũng là xác định, nên gật đầu

đồng ý.

Cánh tay của Nguyễn Thành Hiên khá run rẩy, nhưng tốc độ di chuyển

không đình chỉ chút nào, cơ hồ càng ngày càng nhanh hơn.

Tấm vải vừa mở ra, cái xác đột ngột mở mắt nhìn chằm chằm vào tôi,

ánh mắt màu đỏ thẩm và tràn chề máu.

Tôi kinh hãi, giựt giựt thân người, cái xác kia căn bản đã chết, không thể

có hành động như vầy được, không lẽ nó là Quỷ Sông sao?.

"Võ Phúc, cậu làm sao vậy?".
Nguyễn Thành Hiên vừa hỏi vừa đẩy nhẹ vai tôi, chắc là phản ứng của

tôi đã khiến anh ta lo sợ.

"Cái xác, cái xác.. ".
Tôi lắp bắp nói, thực sự thì đầu óc của tôi đang rối bời, căn bản không

thể sắp xếp từ ngữ lại thành một câu hoàn chỉnh được.

"Cái xác sao?".
Anh ta nghi hoặc hỏi tôi, ngay lập tức tôi gật đầu lia lịa. Thấy vậy, anh ta

liền nhìn sang cái xác.

Sau khi quan sát một hồi, Nguyễn Thành Hiên mắt nhỏ mắt bự, nhìn

chằm chằm tôi mà nói "Có gì đâu, chỉ là một cái xác chết trôi bình thường,
bộ cậu sợ xác chết sao đa?".

Nghe anh ta trả lời, tôi có chút ngạc nhiên, nếu là cái xác chết trôi bình

thường thì tôi sợ gì, đằng này nó mở mắt nhìn chằm chằm mình, mà trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.