ÁN MẠNG THÔN TRINH PHỤ - Trang 36

chết, do họ có chấp niệm mà không thể siêu thoát được".

"Chấp niệm của họ là gì vậy?".
Tôi vội hỏi, Nguyễn Thành Hiên ầm ừ vài tiếng, rồi vừa nói vừa chỉ tay

về phía những vong hồn kia "Chấp niệm của họ chính là bị mất đầu, nghe
nói trước đây có một cuộc khởi nghĩa của dân ta với người Pháp, do triều
đình Huế dửng dưng đứng ngoài cuộc, mà cuộc khởi nghĩa thất bại, những
người tham gia đều bị lính Pháp chặt đầu treo lên đỉnh ngọn tre hay dừa để
thị chúng. Điều này khiến cho những người chết không cam tâm chết, cứ
tới buổi tối, vong hồn không đầu của họ lại trèo lên cây mà tìm lại đầu của
mình".

Nghe anh ta nói những lời này, cơ bản tôi cũng đã thông hiểu, nhưng mà

vấn đề hiện tại là chuyện gì đang xảy ra? vì sao tụi tôi lại đi tới chỗ này?
còn đường cũ đâu?.

Tôi đem những dòng suy nghĩ đó hỏi Nguyễn Thành Hiên, anh ta lắc đầu

đáp "Tôi không biết, có lẽ có cái gì đó không đúng rồi".

"Có khi nào tụi mình ngoài gặp vong hồn tìm đầu kia, còn bị quỷ dựng

tường

[7*]

giở trò không đa?".

"Cũng có thể".
Nguyễn Thành Hiên gật đầu đồng ý, rồi nói thêm "Với tình hình này, nếu

tụi mình di chuyển nữa, cũng không có lợi ích gì, chỉ còn cách ở đây tới
sáng, lúc đó mới có đường ra".

Những điều Nguyễn Thành Hiên nói không phải là không có lý, chỉ có

điều, nếu cứ ở lại đây không biết tụi tôi còn có thể gặp phải thứ gì hổng
sạch sẽ nữa không?.

Chưa kịp kéo anh ta đi xung quanh thử coi có thể tìm được lối ra không,

thì anh ta đã ngồi bệt xuống đất. Chắc chắn anh ta quyết tâm ở đây đợi tới
sáng rồi.

Không còn cách nào, tôi đành phải ngồi xuống bên cạnh.
Ngọn gió thổi rất lạnh, nhưng mà cũng may mắn không có mưa, nếu mà

có chắc sẽ bị cảm lạnh liệt giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.