ÁN MẠNG THÔN TRINH PHỤ - Trang 47

"Mau, tôi phải tới đó mới được".
Trần Tiến Khoa đứng bật dạy rồi bước đi, tôi vội vàng kéo hắn lại, nói

"Cho tôi đi với".

Hắn nhìn tôi một cái thực sâu rồi gật đầu đồng ý, tụi tôi mau chóng bước

tới khu vực nhà xác của thôn.

Nói về tên họ Phan dám lớn gan bự mật giải phẫu, khi chưa có sự cho

phép. Hắn tên thiệt là Phan Chánh Minh, nghe nói là từng du học chánh
quốc Pháp, nhưng không biết học gì. Còn về anh hai của hắn, tên thiệt là
Phan Chánh Bạch, là một thương nhân giàu có. Việc hắn bị chết nhất định
sẽ gây ra rất nhiều vụ việc nối đuôi.

Khu vực nhà xác cũng giống như thường khi, tụi tôi vừa bước vào trong

đã nhìn thấy Phan Chánh Minh đang chuẩn bị giải phẫu. Trần Tiến Khoa
ngay lập tức kêu lên "Dừng lại"

Phan Chánh Minh quay sang tụi tôi, nét mặt có chút chế nhạo, lạnh giọng

nói "Mấy người kêu dừng là tôi phải dừng sao, đây là anh hai của tôi, ảnh
chết một cách bất minh, tôi phải giải phẫu để điều tra rõ ràng nguyên nhân
dẫn tới cái chết đa".

"Không được, việc này cậu phải xin phép cảnh trưởng Huỳnh trước đã,

chứ không phải trò đùa mà tự tiện hành động, như vậy được coi là phạm
pháp đó đa".

"Mấy người nói nghe thì rất dễ, nhưng mà để có được sự cho phép, anh

biết phải cần bao nhiêu thời gian không? Rất lâu đó".

Nghe những lời Phan Chánh Minh nói, tôi cũng hiểu được phần nào, việc

xin phép giải phẫu, và sự phân hủy xác chết là tỉ lệ thuận với nhau. Để
được chấp thuận, nhất định phải gửi lên trên, điều này đồng nghĩa với việc
mất rất nhiều thời gian, tới lúc xin được cũng là lúc xác chết đã phân hủy
rồi.

Trần Tiến Khoa hình như cũng có cùng suy nghĩ với tôi, hắn lặng im khi

nghe câu nói này. Sau đó, hắn thở dài nói "Thôi được, bây giờ tôi cho phép
cậu giải phẫu, chỉ có điều làm xong, nhất định phải xử lý gọn gàng, đồng
thời mọi trách nhiệm cậu phải gánh hết đó đa".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.