ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 127

“Bà ở giường trên hay giường dưới?”

“Giường dưới ạ, số 10.”

“Có ai ở cùng khoang với bà không?”

“Dạ có ạ, một cô gái người Anh. Cô ấy rất tốt, rất dễ thương. Cô ấy khởi
hành từ Baghdad.”

“Sau khi tàu rời Vincovci, cô ấy có rời khỏi khoang không?”

“Không ạ. Tôi chắc chắn là không.”

“Làm sao bà dám chắc khi mà bà đã ngủ?”

“Tôi ngủ rất chập chờn. Tôi rất nhạy tiếng động. Nếu cô ta từ

giường trên leo xuống thì chắc chắn tôi sẽ tỉnh dậy ngay.”

“Bản thân bà có rời khoang lúc nào không?”

“Không, cho đến tận sáng.”

“Bà có bộ kimono lụa màu đỏ nào không, thưa bà?”

“Không ạ. Tôi có một bộ áo khoác ngủ rất thoải mái bằng vải len Jaeger.
Loại áo màu hoa cà lợt người ta thường mua ở

phương Đông đấy ạ.”

Poirot gật đầu. Rồi ông nói bằng một giọng thân mật:

“Bà thực hiện cuộc hành trình này với mục đích gì? Nghỉ phép ư?”

“Vâng ạ, tôi nghỉ phép về nhà. Nhưng trước khi về tôi định ghé Lausanne ở
chơi chỗ chị tôi chừng một tuần.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.