ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 128

“Bà vui lòng ghi lại cho tôi tên tuổi và địa chỉ của chị bà, có được không
ạ?”

“Được chứ ạ.”

Bà cầm lấy tờ giấy và cây bút mà ông trao cho rồi viết ra tên và địa chỉ theo
như ông yêu cầu.

“Bà đến Mỹ bao giờ chưa, thưa bà?”

“Chưa ạ. Suýt nữa là được. Tôi được giao đưa một bà bị liệt sang bên Mỹ,
nhưng chuyến đi bị hủy vào phút cuối. Tôi đã rất tiếc nuối. Người Mỹ, họ
rất tốt. Họ cho rất nhiều tiền để xây trường học và bệnh viện. Họ cũng rất
thực tế.”

“Bà nhớ xem, có bao giờ bà nghe nói về vụ án bắt cóc Armstrong không?”

“Không, vụ đó ra sao ạ?”

Poirot giải thích.

Greta Ohlsson lộ vẻ bất nhẫn. Búi tóc vàng của bà cũng rung lên theo cảm
xúc của bà.

“Trên đời này có những người tàn ác vậy sao? Đó quả là một thử thách đối
với đức tin của chúng ta. Bà mẹ thật tội nghiệp. Tôi thấy thương bà ấy
quá.”

Bà Thụy Điển đáng mến rời toa, khuôn mặt hiền hậu của bà đỏ bừng, đôi
mắt bà ngấn lệ.

Poirot cặm cụi viết lên một tờ giấy.

“Ông viết gì đó, ông bạn?” Bouc hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.