ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 136

Giọng của bà sâu, dứt khoát, với một chút âm the thé.

Bà cắt ngang những lời xin lỗi bóng bẩy của Bouc.

“Các ông không cần phải xin lỗi. Tôi biết có án mạng diễn ra.

Dĩ nhiên, các ông phải phỏng vấn tất cả hành khách. Trong khả

năng của tôi, tôi sẵn sàng làm mọi thứ để giúp các ông.”

“Bà thật dễ mến, thưa bà,” Poirot đáp lời.

“Không đâu. Đó là bổn phận mà. Các ông cần biết gì nào?”

“Dạ thưa, tên thánh đầy đủ và địa chỉ của bà. Có thể bà mong muốn được
tự tay viết ra chăng?” Poirot nâng tờ giấy lên cùng với cây bút, nhưng bà
Công chúa gạt chúng ra.

“Ông viết cũng được,” bà nói. “Không có gì khó đâu: Natalia Dragomiroff,
số 17 đại lộ Kléber, Paris.”

“Thưa bà, bà đang từ Constantinople về nhà phải không ạ?”

“Phải, tôi ngụ ở Tòa đại sứ Áo. Người hầu của tôi đi cùng tôi.”

“Bà có thể nào nói vắn tắt cho chúng tôi mọi di chuyển của bà đêm hôm
qua, kể từ sau bữa chiều?”

“Được thôi. Tôi dặn phụ trách toa làm giường cho tôi trong lúc tôi ở toa ăn
uống. Tôi về giường lập tức sau khi ăn. Tôi đọc sách đến mười một giờ thì
tắt đèn. Tôi không ngủ được do những cơn đau tê thấp. Đến khoảng một
giờ mười lăm, tôi bấm chuông cho gọi người hầu. Cô ta xoa bóp cho tôi rồi
đọc sách cho tôi nghe cho đến khi tôi ngủ. Tôi không biết cô ấy rời tôi lúc
nào. Việc này có thể là trong nửa tiếng, có thể là lâu hơn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.