ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 167

“Chắc như bắp rang. Không có ai từ ngoài lên tàu và cũng không có ai đến
từ các toa phía sau. Tôi thề là như thế!”

“Từ vị trí của ông, ông có thấy ông phụ trách toa không?”

“Dĩ nhiên. Ông ta ngồi ở chiếc ghế nhỏ gần ngang với cửa khoang tôi.”

“Ông ta có rời chỗ ngồi sau khi tàu dừng ở Vincovci không?”

“Đó là ga sau cùng đúng không? Có đấy, có vài tiếng chuông gọi ông ấy…
chuyện này xảy ra ngay sau khi tàu dừng luôn. Rồi sau đó ông ta đi ngang
qua tôi ra toa kế… ở đó chừng mười lăm phút. Có tiếng chuông reng như
mắc cuồng và ông phụ trách toa chạy ngược vô. Tôi bước ra hành lang để
xem có chuyện gì xảy

ra… cảm thấy hơi lo lắng, ông hiểu rồi đấy… nhưng hóa ra chỉ là bà người
Mỹ. Bà ta đang nổi cơn lôi đình về chuyện gì đó. Tôi thấy buồn cười quá.
Rồi ông phụ trách toa đến một khoang khác và trở lại đó với một chai nước
suối hay gì đó. Sau đó ông ta ra ghế ngồi cho đến lúc phải đi ra cuối tàu để
làm giường cho ai đó.

Sau đó nữa thì tôi nghĩ ông ta chẳng cựa quậy gì cho đến khoảng năm giờ
sáng.”

“Ông ấy ngủ có say không?”

“Cái đó thì tôi không biết. Cũng dám lắm.”

Poirot gật gù. Một cách tự động, ông vuốt phẳng những giấy tờ

trên bàn. Ông lại nhặt lên tấm danh thiếp chính thức.

“Xin ông vui lòng ký vào đây,” ông đề nghị.

Hardman làm theo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.