ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 165

Hardman tiếp tục:

“Một người đàn ông nhỏ người, da sậm, có giọng nói mai mái… ông già
nói vậy. Ông còn nói là đêm đầu tiên chắc không sao. Nhiều khả năng là
đêm thứ hai hay thứ ba.”

“Ông ta biết điều gì đó,” Bouc nói.

“Chắc chắn là ông ấy biết nhiều điều hơn là những gì ông ấy đã nói với thư
ký,” Poirot ngẫm nghĩ, nói. “Ông ấy có nói gì với ông về kẻ thù của ông ấy
không? Ví dụ, tại sao mạng sống của ông ấy lại bị đe dọa?”

“Không, ông ấy có vẻ kín kẽ trong chuyện này. Chỉ nói là gã đó muốn lấy
mạng ông ấy và quyết tâm làm điều đó.”

“Một người đàn ông nhỏ người… da sậm… nói giọng mai mái,” Poirot
trầm tư lặp lại.

Rồi, ném một ánh mắt bén nhẹm lên Hardman, ông nói:

“Dĩ nhiên ông biết ông ta là ai rồi, đúng không?”

“Là ai vậy, thưa ông?”

“Ratchett chính là Cassetti, hung thủ trong vụ án Armstrong.”

Hardman phát ra một tiếng huýt dài.

“Ngạc nhiên chưa!” ông thốt lên. “Không, thưa ông, tôi không nhận ra ông
ta. Tôi ở cách xa trời Tây khi vụ đó diễn ra. Chắc là tôi có thấy ảnh của hắn
trên báo, nhưng với một tác phẩm của phóng viên ảnh thì có khi ngay cả
mẹ tôi chưa chắc tôi đã nhận ra. Mà thiệt, dứt khoát là phải có vài người
muốn cho lão Cassetti đó đi tong.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.