ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 198

“Tất cả những chuyện này thật là vô lý đến kỳ quái,” Bouc thốt lên.

“Chính xác. Nó vô lý… khó tin… không thể là sự thật. Tôi đã tự

nhủ như vậy. Tuy nhiên, ông bạn của tôi ơi, vẫn vậy thôi! Nó không trốn
tránh được các sự kiện đâu.”

“Nó thật là điên rồ!”

“Sao không nhỉ? Ông bạn ạ, nó điên rồ đến mức đôi khi tôi bị

ám ảnh bởi cảm giác rằng thật ra nó cực kỳ đơn giản… Nhưng đó chỉ là
một trong những ‘ý tưởng nho nhỏ’ của tôi thôi…”

“Hai kẻ sát nhân trên tàu Tốc hành Phương Đông,” Bouc rên rỉ.

Ý nghĩ đó làm cho ông muốn khóc.

“Và bây giờ chúng ta hãy làm trí tưởng tượng thăng hoa nhé,”

Poirot vui vẻ nói. “Đêm qua trên tàu có hai kẻ bí ẩn: Một người phụ trách
toa nằm đúng như mô tả của ông Hardman và được bà Hildegarde Schmidt,
Đại tá Arbuthnot và anh chàng MacQueen trông thấy. Ngoài ra còn có một
phụ nữ mặc kimono đỏ - một phụ nữ cao, gầy - mà Pierre Michel, cô
Debenham, anh chàng MacQueen và bản thân tôi đã trông thấy, đồng thời
có thể

nói là Đại tá Arbuthnot cũng ngửi thấy. Người phụ nữ này là ai?

Không ai trên tàu thừa nhận mình có chiếc kimono màu đỏ. Cả

người phụ nữ này cũng bay biến mất. Có phải người này và cái ông phụ
trách toa giả mạo kia chỉ là một người? Hay hai người này là hoàn toàn
khác nhau? Cả hai người họ ở đâu? Và nhân tiện, bộ đồng phục phụ trách
toa và bộ kimono đang ở đâu?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.