ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 196

“Tôi nghĩ điều đó có thể giải thích. Khi ông ấy đến trả lời bà Hubbard, bà
người hầu đang ở trong khoang của chủ mình. Khi bà người hầu trở về
khoang của bà thì ông phụ trách toa lại đang ở trong khoang của bà
Hubbard.”

Bouc đang nóng lòng chờ đợi họ đi đến hồi kết.

“Đúng, rất đúng, ông bạn,” ông ta sốt ruột nói. “Nhưng mặc dù rất ngưỡng
mộ sự chi li của ông, phương pháp từng bước đi lên của ông, tôi xin thưa
rằng ông vẫn chưa đụng đến cốt lõi của vấn đề. Tất cả chúng ta đều đồng ý
rằng cái gã đó có tồn tại. Cốt lõi vấn đề là: hắn trốn đi đâu?

Poirot lắc đầu trách cứ.

“Ông lầm rồi. Ông có xu hướng để cái cày đi trước con trâu đấy. Trước khi
tôi tự hỏi: ‘ Gã đó bay biến đi đâu? ’ thì tôi phải tự

hỏi: ‘ Gã đó có thực sự tồn tại không? ’ đã chứ. Vì, ông biết đấy, nếu gã đó
là một nhân vật tưởng tượng hay được chế tạo ra thì còn gì dễ dàng hơn là
làm cho hắn biến mất! Cho nên trước hết, tôi phải xác định cái gã đó có tồn
tại bằng xương bằng thịt hay không cái đã.”

“Và ông đang đi đến kết luận là gã đó có tồn tại, eh bien… hắn đang ở
đâu?”

Mon cher, chỉ có hai câu trả lời. Hoặc giả hắn vẫn đang trốn trên tàu ở một
chỗ cực kỳ tài tình khiến chúng ta không tài nào đoán nổi. Hoặc giả, có thể
nói, hắn là hai người. Một người là chính hắn, tức người mà Ratchett lo
ngại, người kia là một hành khách trên tàu cải trang khéo đến mức cả
Ratchett cũng không thể nhận ra.”

“Một ý tưởng hay,” Bouc thốt lên, khuôn mặt ông bừng sáng.

Nhưng rồi nó lại sa sầm xuống. “Nhưng có một điều không ổn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.