ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 235

nào là Ratchett đã chết vào giờ đó.”

“Có tiếng thét đã đánh thức ông dậy đó thôi.”

“Phải, điều này thì đúng.”

“Tuy nhiên phát hiện này không ảnh hưởng đến sự việc nhiều lắm,” Bouc
suy tư nói. “Ông nghe thấy ai đó di chuyển ở khoang bên cạnh. Ai đó này
không phải là Ratchett mà là một người khác. Chắc là hắn đang rửa vết
máu trên tay, dọn dẹp dấu vết sau khi gây án, đốt lá thư buộc tội. Rồi hắn
chờ cho đến khi mọi thứ đều yên tĩnh, đến khi hắn tin đã an toàn, không có
gì nguy hiểm, hắn mới khóa cửa khoang của Ratchett, cài dây xích từ

bên trong, rồi mở khóa cánh cửa thông sang khoang bà Hubbard và chui
vào đó. Thật ra, sự việc cũng y chang như chúng ta nghĩ, chỉ có sự khác
biệt là Ratchett bị giết sớm hơn chừng nửa tiếng
đồng hồ, và chiếc đồng hồ
được cài ở một giờ mười lăm là nhằm tạo ra bằng chứng ngoại phạm.”

“Một bằng chứng ngoại phạm không phải là quá xuất sắc đâu!” Poirot nói.
“Kim đồng hồ chỉ 1g15, thời gian chính xác mà kẻ đột nhập rời hiện trường
gây án.”

“Đúng,” Bouc nói, có phần hơi lúng túng. “Vậy chiếc đồng hồ

nói với ông điều gì?”

“Nếu như các kim đồng hồ bị cài đặt lại… tôi nói là nếu thôi đấy nhé… thì
thời gian mà nó dừng lại hẳn phải có một ý nghĩa.

Phản ứng tự nhiên của chúng ta là phải nghi ngờ bất cứ ai có bằng chứng
ngoại phạm đáng tin cậy vào giờ đã được chỉ ra…

trong trường hợp này là 1g15.”

“Đúng, đúng rồi!” ông bác sĩ thốt lên. “Lập luận này rất tốt!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.