ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 26

Ông ta vội vã bỏ đi. Poirot trở vào khoang.

“Một hiện tượng hiếm thấy,” ông vui vẻ nói. “Phụ trách toa đích thân đưa
va-li lên giá! Chuyện chưa từng nghe!”

Người bạn đường của ông mỉm cười. Có vẻ như anh ta đã qua cơn bực tức.
Có lẽ anh ta hiểu ra rằng cần phải tiếp nhận sự việc một cách bình thản.

“Tàu đông ghê nhỉ,” anh nhận xét.

Một tiếng huýt vang lên, một âm thanh kéo dài, u uất phát ra từ đầu máy.
Hai người đàn ông bước ra ngoài hành lang.

Bên ngoài, một giọng nói cất lên. “En voiture!

“Ta xuất phát rồi,” MacQueen nói.

Nhưng họ chưa hề xuất phát. Tiếng huýt lại vang lên.

“Tôi nói thế này nhé, thưa ông,” Chàng trai đột ngột nói. “Nếu ông muốn
lấy giường dưới, tiện hơn cho ông, thì với tôi không có vấn đề gì đâu.”

“Không, không,” Poirot phản đối. “Lẽ nào tôi lại lấy chỗ của ông…”

“Không sao đâu mà…”

“Ông thật dễ mến…”

Những lời phản đối lịch sự phát ra từ cả hai phía.

“Chỉ một đêm thôi mà,” Poirot giải thích. “Tới Belgrade thì…”

“Ồ, thế ra ông xuống tàu ở Belgrade…”

“Không hẳn vậy. Ông biết đấy…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.