ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 281

“Với tôi thì điều đó không thể nào khác hơn được.”

“Được lắm, dĩ nhiên, quả là như vậy. Và bây giờ, tôi có thể hỏi lý do sự
lảng tránh đó được chưa?”

“Tôi tưởng lý do đã quá hiển hiện rồi chứ, ông Poirot?”

“Không hiển hiện với tôi đâu, thưa cô.”

Cô nói bằng một giọng điềm tĩnh, đều đặn, pha lẫn với đôi chút khó nhọc:

“Tôi phải lo cho sinh kế của mình.”

“Ý cô là…?”

Cô nhấc mắt lên, nhìn thẳng vào mặt ông.

“Ông Poirot, ông hiểu đến chừng nào việc người ta phải đấu tranh để giành
giựt và giữ lấy một công việc đàng hoàng? Ông có hiểu cho rằng một cô
gái bị bắt giữ vì dính líu đến một vụ án mạng, tên tuổi và thậm chí đến cả
ảnh cũng bị bêu riếu trên báo chí nước Anh… Ông nghĩ xem liệu có người
phụ nữ Anh tốt bụng nào thuộc tầng lớp trung lưu lại dám thuê cô gái ấy
làm gia sư

cho các con gái của mình?”

“Tại sao không, nếu như cô không bị buộc tội gì.”

“Ồ, buộc tội ư? Vấn đề không phải là buộc tội mà là thanh

danh! Ông Poirot ạ, đến nay tôi vẫn thành công trong cuộc sống.

Tôi được trả lương hậu, có việc làm dễ chịu. Tôi sẽ không rước lấy rủi ro
mất việc làm mà tôi đã có được khi để xảy ra một kết cuộc không hay.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.