ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 29

Ông nhấp một ngụm rượu rồi ngả người ra sau, đảo cặp mắt suy tư nhìn
quanh toa ăn uống. Có mười ba người đang ngồi đó.

Như Bouc đã nói, họ thuộc mọi tầng lớp và quốc tịch. Ông bắt đầu nghiên
cứu họ.

Ở chiếc bàn đối diện có ba người đàn ông. Ông đoán rằng họ là những hành
khách đơn độc, được bố trí ngồi đó theo sự sắp đặt chuẩn xác của các nhân
viên toa ăn uống. Một người Ý to lớn, da ngăm đen đang sảng khoái ngồi
xỉa răng. Đối diện với anh ta là một ông người Anh gầy gò, chỉn chu có
khuôn mặt vô cảm, đặc trưng cho những người giúp việc được đào tạo bài
bản. Ngồi

cạnh người Anh này là một người Mỹ to lớn trong bộ đồ hoa hòe hoa sói,
có lẽ là một khách buôn.

“Ta phải làm một cú hoành tráng,” ông ta nói bằng một giọng mũi ồn ào.

Người Ý rút que tăm ra để dễ khoa chân múa tay hơn.

“Dĩ nhiên,” anh ta nói bằng một thứ tiếng Anh kiểu Ý. “Thì tui đã nói vậy
hoài rồi mờ.”

Người Anh nhìn ra cửa sổ, húng hắng ho vài tiếng.

Ánh mắt của Poirot lướt qua họ.

Ở chiếc bàn nhỏ, ngồi ở tư thế thẳng băng là một bà già xấu xí nhất mà ông
từng thấy. Đó là một vẻ xấu xí độc đáo khiến cho người ta thấy cuốn hút
hơn là muốn xa lánh. Bà ta ngồi rất thẳng. Quanh cổ bà là một sợi dây
chuyền xỏ những hạt ngọc rất lớn, có vẻ như khó tin nhưng chính là ngọc
thật. Hai tay bà cũng đeo đầy nhẫn. Chiếc áo lông chồn được kéo ra hai bờ
vai. Chiếc mũ không vành đắt tiền màu đen bé tí trông lạc điệu một cách
kịch cỡm so với khuôn mặt vàng vọt, giống như mặt cóc, ở bên dưới nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.