ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 62

“Chỉ hơn một năm thôi.”

“Làm ơn cho chúng tôi mọi thông tin mà ông có.”

“Được thôi, tôi gặp ông Ratchett chỉ mới hơn một năm trước, hồi tôi còn ở
bên Ba Tư…”

Poirot ngắt ngang.

“Ông làm gì ở đó?”

“Tôi từ New York đến để xem xét một vụ nhượng quyền khai thác dầu.
Chắc các ông không thích nghe mấy vụ này đâu. Tôi và đám bạn bị lừa một
vố thê thảm trong vụ này. Ông Ratchett ở

cùng khách sạn với bọn tôi. Ông ấy vừa cự nhau với thư ký nên đề nghị tôi
làm thay. Tôi chịu liền. Tôi đang rảnh rỗi nên rất mừng vì tự nhiên có được
việc làm lương hậu từ trên trời rơi xuống.”

“Và kể từ đó?”

“Từ đó chúng tôi đi du lịch suốt. Ông Ratchett muốn đi khắp thế giới. Ông
ta bị kẹt là không biết ngoại ngữ nào. Công việc của tôi giống như người
hướng dẫn du lịch hơn là thư ký. Cuộc sống quả là rất dễ chịu.”

“Giờ hãy nói tất cả những gì ông biết về chủ của ông đi.”

Chàng trai trẻ nhún vai. Một vẻ lúng túng túng thoáng qua khuôn mặt anh.

“Chuyện này không dễ.”

“Tên họ đầy đủ của chủ ông là gì?”

“Samuel Edward Ratchett.”

“Ông ấy là công dân Mỹ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.