ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 65

MacQueen nhìn ông.

“Ông chắc không nhận ra,” Poirot hài lòng nói.“Điều đó đòi hỏi con mắt
của một người quen với những việc như thế. Lá thư này không phải do một
người viết, ông MacQueen ạ. Có ít nhất là hai người đã viết nó, luân phiên
nhau mỗi người viết một chữ. Ngoài ra thư được viết bằng chữ in, khiến
cho việc nhận dạng chữ viết trở nên khó khăn hơn nhiều.”

Ông dừng lại một lúc rồi nói tiếp:

“Ông có biết ông Ratchett đã xin tôi giúp đỡ không?”

“Xin ông ấy à?”

Giọng sửng sốt của MacQueen đủ để Poirot biết chắc anh chàng này chẳng
hay biết gì chuyện đó. Ông gật đầu.

“Phải. Ông ta rất hoảng hốt. Hãy cho tôi biết ông ấy đã biểu hiện thế nào
khi đọc lá thư đầu?”

MacQueen lưỡng lự.

“Khó nói quá. Ông ta… ông ta… cười khinh mạn theo cái kiểu điềm tĩnh
riêng của ông ta,” chàng thư ký hơi khẽ run. “Tôi cảm thấy có rất nhiều thứ
tiềm ẩn phía sau sự điềm tĩnh này.”

Poirot gật đầu. Rồi ông tung ra một câu hỏi bất ngờ.

“MacQueen, xin ông thành thật cho tôi biết ông cảm nghĩ gì về

chủ của ông? Ông có ưa ông ta không?”

Hector MacQueen im lặng một lúc trước khi trả lời.

“Không,” cuối cùng anh nói. “Tôi không ưa ông ta.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.