ÁN MẠNG TRÊN CHUYẾN TÀU TỐC HÀNH PHƯƠNG ĐÔNG - Trang 80

định rằng hai người ấy - một nam, một nữ - tham gia vụ này một cách riêng
rẽ, và cả hai đều sơ suất đến mức bỏ lại một manh mối có thể tiết lộ họ? Sự
trùng hợp này là hơi quá mức!”

“Nhưng chuyện hộp nón thì đến từ đâu?” ông bác sĩ hỏi, vẫn chưa hết bối
rối.

“A! tôi cũng sắp nói đến đó. Như tôi đã nói, những manh mối này, chiếc
đồng hồ bị chết vào lúc một giờ mười lăm, chiếc khăn tay, que thông tẩu,
chúng có thể là thật nhưng cũng có thể là giả.

Về điều này tôi chưa thể nói được. Nhưng có một manh mối mà tôi tin là
không ngụy tạo, mặc dù một lần nữa nó cũng có thể là sai. Tôi muốn nói
đến que diêm dẹt, ông bác sĩ ạ. Tôi tin là que diêm này do hung thủ sử dụng
chứ không phải ông Ratchett.
Nó được dùng để đốt một tờ giấy buộc tội
nào đó. Có thể là một tờ

ghi chú. Nếu là vậy thì tờ ghi chú này hẳn phải chứa đựng điều gì đó, một
sai lầm, một sơ suất, có thể giúp lần tới hung thủ. Tôi đang cố hết sức phục
hồi lại điều được ghi trên đó.”

Ông ra khỏi khoang rồi một lát sau trở lại với một chai đèn cồn và một cặp
kẹp uốn ria.

“Tôi dùng thứ này cho râu của tôi,” ông nói về cặp kẹp.

Ông bác sĩ quan sát Poirot đầy hiếu kỳ. Nhà thám tử trải hai cây kẹp ra rồi
cẩn thận lấy một cây kẹp vào tờ giấy hóa tro. Ông lấy cây kia kẹp vào một
đầu tờ giấy rồi giữ cho liền lạc, đưa tất cả ra dưới ngọn lửa đèn cồn.

“Đây là một việc rất thủ công,” ông nói vọng ra sau. “Hy vọng

là ta đạt được mục đích.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.