ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 206

22

ĐẠI TÁ RACE VỘI NÓI:

“Vụ chết tiệt này càng lúc càng rối rắm rồi đây.”Rồi ông cầm chuỗi hạt

lên và tiếp: “Anh không nhận định sai đấy chứ? Tôi thấy rất ổn cơ mà.”

“Đúng – chúng đã được làm giả một cách tinh tế.”
“Vậy bây giờ chuyện này dẫn chúng ta đi đến đâu đây? Tôi nghĩ rằng

Linnet không thể nào cho làm giả một cái rồi mang theo bên người cho an
toàn. Nhiều phụ nữ vẫn thường làm thế.”

“Tôi nghĩ, nếu có chuyện đó thì chồng cô ấy sẽ biết.”
“Có thể cô ấy không kể cho chồng nghe.”
Poirot lắc đầu không vừa ý.
“Không, tôi không nghĩ như vậy. Tôi đã ngưỡng mộ chuỗi ngọc trai của

cô Doyle ngay đêm đầu tiên ở trên tàu – chúng đẹp và sáng bóng. Tôi tin là
cô ấy đeo đồ thật.”

“Như vậy sẽ có hai khả năng. Một là bà Van Schuyler chỉ trộm được

chuỗi hạt giả sau khi chuỗi hạt thật đã bị người nào khác lấy mất. Hai là
toàn bộ câu chuyện về tật ăn cắp là bịa đặt. Dù cô Bowers có là ăn trộm, và
nhanh miệng bịa chuyện, xóa đi nghi ngờ bằng việc trả lại chuỗi hạt giả,
hoặc là toàn bộ băng trộm đó cùng làm, điều đó có nghĩa chúng là một
băng trộm trang sức thông minh tự nhận mình là một gia đình danh giá
người Mỹ.”

Poirot lầm bầm: “Đúng, thật khó nói. Nhưng tôi sẽ chỉ ra cho anh một

điểm – để làm giả ngọc trai một cách tinh xảo giống như thật, đủ tốt để lừa
cô Doyle, thì đòi hỏi phải có một bàn tay thật khéo léo. Điều này hoàn toàn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.