ÁN MẠNG TRÊN SÔNG NILE - Trang 27

“Ồ, tháng tới ạ. Tháng giêng là thời gian đẹp nhất để đến đó. Chúng ta sẽ

thưởng thức bầu không khí sảng khoái ở khách sạn trong vài tuần lễ.”

“Kìa, Tim,” bà Allerton trách rồi nói tiếp. “Mẹ e rằng mẹ đã lỡ hứa với

bà Leech chuyện con sẽ đến sở cảnh sát cùng bà ấy. Bà ấy không biết tiếng
Tây Ban Nha.”

Tim nhăn mặt.
“Có phải chuyện chiếc nhẫn của bà ấy không? Viên hồng ngọc của con

gái kẻ tham lam đó à? Có phải bà ấy vẫn cứ khăng khăng cho rằng nó bị
đánh cắp? Con sẽ đi nếu mẹ muốn, nhưng nó chỉ tốn thời gian vô ích mà
thôi. Bà ấy sẽ lôi người hầu gái không may vào rắc rối cho mà xem. Ngày
hôm đó, chính mắt con đã trông thấy rõ ràng chiếc nhẫn trên tay bà ấy khi
bà ấy bước xuống biển. Bà ấy không nhận ra là nó đã rớt xuống nước thôi.”

“Bà ấy khẳng định là đã tháo nó ra và để nó trên bàn trang điểm.”
“Không phải đâu. Chính con thấy nó mà. Người đàn bà đó thật là ngu

ngốc. Thật ngu xuẩn làm sao khi đi biển vào tháng mười hai và cho rằng
nước biển ấm áp chỉ vì mặt trời bất chợt ló dạng. Dù gì đi nữa, ngay cả
những phụ nữ khỏe mạnh cũng không được đi tắm; trông họ thật mất điểm
trong mấy bộ đồ bơi ấy.”

Bà Allerton lẩm bẩm: “Mẹ nghĩ mẹ nên từ bỏ việc tắm biển.”
Tim cười phá lên.
“Mẹ đó hả? Mẹ bỏ mấy thứ nhí nhố và nghỉ ngơi đi.”
Bà Allerton thở dài rồi trả lời: “Ước gì có thêm vài người trẻ nữa ở đây

với con.”

Tim Allerton lắc đầu, quả quyết: “Con không cần. Con và mẹ có thể vui

vẻ cùng nhau mà không cần ai khác.”

“Nếu Joanna ở đây thì con sẽ thích mà.”
“Con không muốn.” Đột nhiên giọng Tim trở nên kiên quyết. “Vấn đề

này thì mẹ hoàn toàn sai rồi. Joanna giúp con vui vẻ, nhưng thực sự con
không thích cô ấy, và con thấy căng thẳng mỗi lần cô ấy luẩn quẩn bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.